Phụ Lục
Hắc điếm là danh từ mà những người đam mê thể loại kiếm hiệp không mấy xa lạ. Nó chỉ những quán trọ trá hình, bên ngoài là nhà nghỉ cho khách thập phương lưu trú nhưng bên trong lại diễn ra các hoạt động ám muội. Cứ tưởng khái niệm đó chỉ dành cho dân võ lâm ở truyện Tàu nhưng nay Fobia - St. Dinfna Hotel đã kể một câu chuyện mà so ra thì… y chang truyền thuyết về các hắc điếm lừng lẫy trong giang hồ.
Câu chuyện Fobia này kể ra thì dài dòng lắm. Thôi thì đầu đuôi ra sao cứ nghe Mọt kể khúc giữa là hiểu liền à. Với lại cần chú ý game thuộc thể loại vòng lặp có nhiều mốc thời gian khác nhau, tôi cũng không chắc mình có hiểu đúng toàn bộ hay không nên nếu có chỗ nào chưa chính xác thì các bạn bổ sung thêm cho rõ ràng nha.
Joao Luis tỉnh lại nhận thấy mình đang nằm trong một khu xà lim cũ kỹ. Anh hoảng hốt khi thấy biểu tượng hình tam giác kỳ lạ trên tường vì biết mình đã bị lộ. Đang không biết phải làm sao thì anh ta nhận ra có ai đó ngầm giúp mình khi giấu chiếc chìa khóa xà lim kèm tờ giấy bảo “hãy chạy ngay đi” bên dưới dĩa đồ ăn cho tù nhân.
Khu phòng giam có một bàn cho cai ngục làm việc nhưng tất cả đều yên ắng không một bóng người. Trong ngăn tủ bàn làm việc, Joao tìm thấy hồ sơ mà những kẻ bắt giữ lập cho mình một cách chi tiết kèm theo quyển sổ ghi chép họ tịch thu của anh lúc bắt giữ. Theo đó, Joao là một nhà báo điều tra thâm nhập vào khách sạn St. Dinfna để tìm hiểu về hiện tượng lạ xảy ra trong vùng kèm theo các báo cáo người mất tích bí ẩn.
Anh dần tìm ra manh mối về một tôn giáo bí mật hoạt động bên dưới khách sạn và trà trộn thành công vào khu hầm bí mật. Tuy nhiên khi chuẩn bị thoát ra thì bị phát hiện và bắt giữ, đó là ngày 5/6/1960. Joao lo sợ những gì mình phát hiện được sẽ bị phi tang nên anh nhanh chóng mang quyển sổ tay giấu vào khe gạch trên tường ở một phòng giam gần đó.
Xong việc, Joao liền tiến đến gạt cần mở cửa khu trại giam để đi vào hầm tìm đường thoát nhưng không may cần gạt được cài chuông báo động. Một sinh vật hình người to lớn với một cánh tay phát triển ra thành một cái càng cua phá tường xông vào truy đuổi Joao dọc hành lang hẹp. Trong khi đang tìm cách mở cánh cửa sắt lớn ở cuối hành lang, Joao bị nó đuổi kịp và đâm chết bằng cái càng của mình.
Năm 2009, một người đàn ông tên Roberto đã tìm đến khách sạn St. Dinfna, vùng Treze Trilhas, Brazil để thuê phòng. Anh thực sự bất ngờ với sự sang trọng và bề thế của khách sạn nhưng thật kỳ lạ là nó khá vắng vẻ. Cô tiếp tân cũng không thấy đâu, sau vài lần bấm chuông thì một người đàn ông dáng vẻ như quản lý bước ra tiếp chuyện. Vị khách khai tên là Roberto Leite Lopes, hành nghề phóng viên và đến nơi này để làm phóng sự.
Roberto nhận phòng 610 ở tầng 6 và bắt đầu dọn đồ ra. Anh là một nhà báo vừa ra trường có hứng thú với nghề phóng viên điều tra. Một lời mời đã được gửi đến anh từ một cô gái tên Stephanie sống tại Treze Trilhas cung cấp một số đầu mối về những hiện tượng siêu nhiên và các vụ mất tích bí ẩn. Roberto cảm thấy hứng thú với đề tài này nên hẹn sẽ đến Treze Trilhas gặp người cung cấp tin để tiến hành điều tra.
Tuy nhiên sau hơn một tuần dò la khắp nơi các manh mối hầu như đều dẫn anh đi lòng vòng mà chẳng có tiến triển gì còn Stephanie đột ngột cắt liên lạc và im lặng suốt mấy ngày. Roberto tỏ ra thất vọng nên quyết định ngày mai sẽ dọn đồ trở về nhà, chấp nhận đây là một chuyến đi thất bại. Anh viết email cuối cùng báo tin sẽ ra về cho Stephanie rồi bước vào phòng tắm mở nước định tắm trước khi đi ngủ. Trong phòng tắm bỗng xuất hiện một nhiễu động kỳ lạ giống như một lổ đen đang to dần ra. Nó bùng nổ và bao trùm lấy Roberto.
Roberto tỉnh lại trong phòng mình, anh đang nằm dưới sàn và đầu thì chảy máu. Căn phòng của anh bị lục tung lên như có ai vừa đột nhập khi anh ngất xỉu. Trên bàn có một số thứ được ai đó để lại kèm một bức thư ký tên E. Nó nói rằng có để lại một chiếc ống kính máy ảnh sẽ giúp Roberto trong hành trình của mình.
Chàng nhà báo lắp ống kính vào máy ảnh và phát hiện ra nó có thể đưa anh đi xuyên các thế giới song song và giúp anh nhìn thấy những thứ ẩn giấu. Roberto bước ra khỏi phòng và nhận ra khách sạn đang trong tình trạng đổ nát trầm trọng. Trong khi đó anh chỉ vừa mới bất tỉnh, làm sao mọi thứ có thể xảy ra nhanh đến vậy?
Trong phòng quản lý ở tầng 6, Roberto bất ngờ nhận một cuộc điện thoại từ máy bàn. Người gọi là Stephanie, cô bất ngờ khi nhận ra Roberto và nói rằng anh biến mất 1 năm trước khiến cô tưởng anh đã bị giết. Cô gái cũng buột miệng nói ra một điều khó hiểu là “ông ta có biết việc này không? Nó có nằm trong kế hoạch không?”
Khi Roberto thắc mắc thì Stephanie không nói thêm chỉ cáo bận rồi hướng dẫn anh đi xuống sảnh tầng 1 sẽ liên lạc lại. Roberto nhận ra thang máy đã bị hỏng trong khi cầu thang bộ cũng bị che lấp chỉ thông đến tầng 5. Anh đi lòng vòng, tìm được các gợi ý từ những tờ giấy ghi chép do người trước để lại và theo đó sửa được thang máy.
Nút tầng thang máy cũng bị hỏng khiến anh lại phải vòng lên các tầng khác để tìm ra nút xuống tầng 1. Dọc đường đi anh bị một bóng ma hình bé gái mang mặt nạ phòng độc thoắt ẩn thoắt hiện như trêu ghẹo mình. Anh cũng nhặt được một khẩu súng để tự vệ trên đường phiêu lưu của mình. Cuối cùng Roberto tìm được nút bấm thay thế cho nút tầng 1 trên thang máy và bắt đầu đi xuống điểm hẹn.
Người đàn ông tên Christopher tỉnh dậy trên chiếc ghế bành trong căn nhà gỗ giữa rừng của mình. Trên bàn vẫn còn mẩu giấy nhắn của người đồng sự là Matias gọi anh đến buổi họp với dân làng tại nhà thờ vào buổi tối. Christopher đi vào nhà tắm và nhận thấy có nhiều vết máu cùng các bông băng dính máu. Nó cho thấy trước đó anh đã bị thương và trở về nhà nằm thiếp đi trên ghế.
Christopher là một nhà sáng chế, anh ta đã chế ra một loại chìa khóa cơ khí đặc biệt kết hợp các vòng xoay khác nhau tạo ra 1 chìa khóa mật mã độc đáo. Một tai nạn vừa xảy ra trong khu mỏ của làng và giờ anh với tư cách ông chủ mỏ phải đến nhà thờ bàn cách giải quyết hậu quả. Không ai ngoài Christopher biết rằng bên dưới khu mỏ có chứa một năng lượng kỳ bí chưa được biết tới, nó gây ra một số hiện tượng siêu nhiên được dân làng đồn thổi từ xưa đến nay.
Ý đồ của Christopher là sử dụng việc khai mỏ để ngầm đào tìm nguồn năng lượng này và ngày hôm đó họ thực sự đã tìm thấy. Christopher đã có mặt tại đó và nhặt được một khối cầu kỳ lạ có nhiều lỗ hình ngũ giác. Anh đã mang nó về giấu trong nhà và giờ phải mang nó theo để đi đến buổi họp của dân làng. Christopher sử dụng chìa khóa mình sáng chế để mở tủ bảo mật lấy khối cầu rồi mở tủ súng lấy một khẩu giắt lên người phòng thân. Anh mở cửa rời nhà chuẩn bị đến nhà thờ trong đêm mưa gió.
Sau một chuỗi nỗ lực, Roberto cũng đến được sảnh tầng 1 để nghe cuộc gọi của Stephanie. Cô gái lại tiếp tục hối thúc anh vòng lên tầng 8 để gặp mặt trực tiếp, cô không có thời gian giải thích lúc này. Roberto ngày một tức giận hơn vì Stephanie cứ dắt mình đi lòng vòng mà không giải thích gì rõ ràng. Trong khách sạn xuất hiện các quái vật kiểu nhện và những con quái hình người rất hung hãn. Việc đi qua là rất mạo hiểm trong khi cô gái cứ hối anh đi từ đầu này tới đầu kia.
Stephanie tiếp tục thuyết phục Roberto ráng chịu khó vì chỉ có cách đó mới giúp cả 2 thoát ra được. Roberto dù bực tức cũng phải nghe theo và bắt đầu đi tìm những thứ cần thiết để vào tầng 8. Trong đại sảnh anh gặp một bàn tưởng niệm khá trang trọng dành cho người sáng lập nên khách sạn này. Theo bài báo cũ được lồng khung treo trang trọng trên bàn tưởng niệm thì người này tên Christopher. Năm 1918 người này đã đến tiếp quản thừa kế khu mỏ của gia đình và trở thành địa chủ ở đây.
Đến năm 1920 một sự cố sập hầm làm 20 thợ mỏ thiệt mạng đã khiến Christopher quyết định đóng cửa mỏ. Khách sạn St. Dinfna được Christopher xây ngay trên khu mỏ cũ vài năm sau đó để kinh doanh và chăm lo cho gia đình các nạn nhân. Khách sạn làm ăn phát đạt, phát triển du lịch giúp ngôi làng của thợ mỏ nghèo nay trở thành một thắng cảnh nổi tiếng. Dân làng cũng ấm no sung túc hơn dưới sự bảo trợ của ông chủ khách sạn.
Christopher ngày càng phát triển danh tiếng và trở thành một người được dân làng hết sức kính nể. Tuy nhiên vào năm 1945 ông ta bị phát hiện chết do 1 vết dao đâm mà không rõ thủ phạm. Khu tầng 1 cũng chia làm 2 phần, sảnh chính ít bị hư hại nhưng được rào chắn tứ phía như pháo đài phòng thủ. Khu phòng họp thì tan hoang và bị những thứ nhầy nhụa máu thịt bao phủ. Các ghi chép để lại cho thấy khách sạn đã gặp một sự cố nghiêm trọng, các sinh vật kỳ quái tấn công phá hoại mọi thứ.
Các khách trọ còn sống sót đã tụ họp tại sảnh tầng 1 để cố thủ nhưng đến lúc Roberto xuất hiện thì có vẻ họ cũng đã chết hết. Một con quái vật đã bất ngờ lộ diện khi Roberto đi trong khu vực phòng họp. Nó điều khiển các sợi gân cơ trong đống thịt kéo lên che cửa ra vào rồi lao vào tấn công. Nhờ các món vũ khí nhặt được, Roberto tiêu diệt được con quái và phát hiện ra danh sách khách mời của khách sạn.
Danh sách này bao gồm nhiều người thuộc nhiều ngành nghề khác nhau từ giáo sư cho đến nhân viên IT. Có lẽ điểm chung duy nhất của họ là tên bắt đầu bằng chữ R. Roberto cũng đụng độ một quái vật hình người có 1 tay trông như cái càng cua. Hắn gần như bất tử không thể hạ gục bằng súng đạn. Các ghi chép của những người khác để lại cũng kể việc đụng độ quái nhân này. Hắn dường như không phải thuộc phe quái vật vì cũng sẵn sàng tiêu diệt các con quái trên đường.
Roberto lấy được bộ chìa khóa mã do Christopher sáng chế trước đây và quay lên tầng 7 bắt đầu tìm lối đi thông lên tầng 8 để gặp Stephanie. Đây là 2 tầng VIP vì vậy chúng được bảo mật khá cao và các cửa hành lang bị khóa bằng chìa khóa mã do Christopher sáng chế. Roberto tìm thấy các ghi chép cho thấy dường như khách sạn cũng là một trụ sở của giáo phái bí mật tôn sùng Christopher như 1 vị thần.
Trong phòng khiêu vũ rộng lớn, Roberto thấy một con quái kỳ dị đang chơi đàn piano. Nó quay ra tấn công anh sau khi nhận ra có kẻ xâm nhập và bị Roberto hạ gục. Anh cảm thấy khó hiểu khi một con quái biết chơi đàn, hay thực sự người chơi đàn đã bị ai đó biến thành con quái này?
Stephanie lại không có mặt ở điểm hẹn, thay vào đó là một mảnh giấy nhắn rằng hãy tìm chìa khóa phòng điều khiển trong khu tiếp tân ở sảnh tầng 1. Roberto thực sự nổi giận vì lại bị dắt mũi đi lòng vòng mà không có lời giải thích nào. Anh cũng tìm thấy một mảnh giấy của Stephanie báo cáo với cấp trên của mình trong tôn giáo kia về việc sát hạch để tìm ra người thích hợp cho việc gì đó. Nhận ra có vẻ Stephanie làm việc cho kẻ địch nên Roberto quyết định tìm cách thoát một mình.
Anh trở về tầng 1 và nhận được điện thoại của Stephanie tiếp tục dây dưa. Khi biết Roberto đã hết kiên nhẫn thì Stephanie cũng bắt đầu tỏ ra bực dọc. Cô nói rằng tất cả lối ra đều đã bị những người sống sót trước đây chặn kín, nếu anh muốn phí thời gian thì xin mời. Còn nếu đổi ý thì hãy nghe lời cô tìm thứ có thể mở cửa bí mật ở tầng 8, từ đó sẽ dẫn anh xuống một khu vực nghiên cứu ẩn giấu bên dưới khách sạn.
Roberto không còn lựa chọn nào khác nên đành theo lời Stephanie mạo hiểm thêm chút nữa tìm các thứ cần thiết để mở cửa bí mật. Trong số các tư liệu anh thu thập được khi tìm kiếm có một số ghi chép đề năm là 2060 khiến anh không hiểu giáo phái này to đến mức nào mà có thể ghi trước cả sự kiện tương lai.
Một tài liệu khác cho thấy Christopher đã tiên tri rằng một người có tên viết tắt là R.L. sẽ xuất hiện và bắt đầu một giai đoạn mới của giáo phái. Chính vì vậy giáo phái này tích cực tìm những người có tên bắt đầu bằng 2 chữ cái này. Nhưng dù sao chuyện quan trọng nhất vẫn là thoát ra, anh đã tìm đủ các thứ cần thiết và lối đi bí mật bên dưới pho tượng lớn của nhà sáng lập Christopher ở tầng 8 đã hé mở. Từ đó có một thang máy khác dẫn xuống dưới.
Christopher mang quả cầu rời nhà nhưng vừa bước khỏi mái hiên thì quả cầu phát sáng và tỏa ra năng lượng khiến anh ta cảm thấy mình có một nguồn sức mạnh mới. Quả cầu hướng Christopher đến một số nơi để nhặt các mảnh kim loại hình lục giác và ráp vào các lỗ của nó. Các mảnh này bị phân tán rải rác khắp khu làng thợ mỏ và càng thu thập chúng, Christopher càng nhớ lại những gì đã xảy ra.
Thực ra anh không phải đang đến buổi họp ở nhà thờ vì đó là chuyện đã xảy ra trước đó, quả cầu chỉ dẫn anh quay lại các nơi để tìm mảnh của nó. Thực sự thì Christopher đã phát hiện ra quả cầu và sức mạnh của nó. Lúc các thợ mở tìm ra nó đã vô tình kích hoạt làm một số người bốc hơi mất dạng. Christopher đến hiện trường nhận ra khối cầu này chính là cái mình đang tìm, anh ta liền hẹn Matias họp với dân làng để tìm cách khắc phục đồng thời dặn giữ kín sự thật cứ xem như đây là tai nạn hầm mỏ.
Sau đó Christopher bắn chết Matias để diệt khẩu, anh ta cũng đến buổi họp trấn an các đại diện dân làng xong thì bất ngờ rút súng ra bắn chết tất cả người dự họp. Bí mật về quả cầu và vụ tai nạn đã không còn nhân chứng. Lúc này Christopher thực sự nhớ ra những thứ mình làm. Một năng lượng nào đó đã dẫn anh quay lại hầm mỏ để tìm lại chỗ phát hiện quả cầu.
Thang máy bí mật đưa Roberto thẳng đến tầng hầm. Đây là một khu nghiên cứu khoa học dưới lòng đất cực kỳ rộng lớn. Nó khiến anh tự hỏi giáo phái bí mật này lấy đâu ra từng ấy tiền để xây và xây một khu lớn như vậy thì làm cách nào để không lộ dấu vết với người ngoài.
Các phòng bên trong khu nghiên cứu cực kỳ hiện đại được bảo vệ bằng an ninh cao. Anh tìm thấy hình ảnh camera cho thấy Stephanie đã đi vào khu cách ly đặc biệt, nó được bảo vệ bằng một cửa sắt lớn và lệnh mở tự động đã bị ngắt, anh chỉ có thể mở bằng tay thông qua việc mở các khóa bảo mật ở một khu vực khác.
Trong khi lang thang tại đây, Roberto tìm được nhiều ghi chép cho thấy giáo phái bí mật đang nghiên cứu cách để cải tiến con người trở nên hoàn hảo. Họ bí mật bắt cóc người để làm thí nghiệm tạo ra những vụ mất tích bí ẩn. Có 2 mẫu vật quan trọng được nhắc đến là cô gái tên Emily bị nhốt trong bồn kín vì năng lực quá lớn không thể kiểm soát được. Người thứ 2 là con trai của trưởng giáo Davi tên là Aquiles. Ban đầu Aquiles mắc bệnh hiểm nghèo nên Davi đưa con trai vào hầm để nhờ các nghiên cứu tại đây chữa bệnh cho cậu bé.
Tuy nhiên sau thời gian chữa trị Aquiles không những phục hồi mà còn phát triển sức mạnh vô địch. Davi nghĩ rằng con trai có tố chất trở thành người hoàn hảo nên tiếp tục nghiên cứu thuốc lên người Aquiles. Hậu quả là cậu bé ngày càng mất đi ý thức còn sức mạnh thì ngày một lớn hơn, đến mức da thịt gần như không sợ súng đạn và đột biến một bên tay mọc thành một cái càng. Các nhà khóa học rất bất mãn vì Davi quá điên cuồng không nghe họ ngăn cản, đã thúc đẩy Aquiles quá nhanh trước khi họ sản xuất được thuốc khắc chế là “gas 320”.
Roberto nhận ra tên khổng lồ đuổi theo mình từ đầu đến giờ hóa ra là Aquiles. Vận may tiếp tục đến khi anh tìm được quyển sổ tay mà Joao giấu trong khu nhà giam. Bên trong là công thức chế gas 320 mà anh ta đánh cắp được trong phòng thí nghiệm kèm theo cảnh báo khi sử dụng phải đeo mặt nạ phòng hộ vì đây là khí cực độc. Với công thức trong tay, Roberto nhanh chóng bào chế được khí gas 320 và anh cũng mở được các khóa an toàn để mở cánh cửa vào khu cách ly đuổi theo Stephanie.
Aquilas xuất hiện rượt đuổi Roberto khi anh đang lắp khí gas vào dàn phun trong khu cách ly. Roberto kịp thời né tránh các đòn tấn công và xả van cho khí gas phun lên người Aquilas. Khí chưa kịp ngấm thì Roberto bị tóm được và ném ra xa làm chiếc mặt nạ bị vỡ kính. Khi Aquilas ngấm thuốc trở nên suy yếu bị bắn rơi xuống hầm sâu bên dưới thì Roberto cũng đã trúng độc.
Christopher đi sâu vào hầm mỏ thì gặp một nhiễu động như một lổ đen giữa không trung. Từ đó chui ra một bé gái đeo mặt nạ phòng độc, nó cho rằng Christopher là thủ phạm của mọi chuyện và định dùng năng lượng của mình giết chết anh. Quả cầu bất ngờ bộc phát làm bé gái tan biến. Christopher cảm nhận một sức mạnh cực lớn đang chảy trong cơ thể.
Bé gái bị cháy thành bụi chỉ còn lại chiếc mặt nạ và một lá thư ghi ngày 20/9/2060. Trong đó người viết nói rằng anh ta và Christopher không có sự lựa chọn nào khác, họ phải hoàn thành thiết bị Universal Transporter. Người này hứa rằng sau khi xong anh sẽ nhận Emily làm con nuôi chạy đến một nơi xa để sống những ngày yên bình. Bức thư ký tên là R.L.
Christopher tiếp tục đi sâu vào mỏ. Nơi người ta phát hiện khối cầu là một cái bệ cổ và một trụ cao ở giữa. Có vẻ đây là một cỗ máy khổng lồ với khối cầu là chìa khóa.
Roberto trúng độc nặng, anh cố hết sức lết dọc hành lang vào bên trong đến căn phòng cuối cùng nơi có bồn cách ly đang nhốt Emily. Anh mở bồn ra, đón lấy Emily đang bất tỉnh. Bất ngờ người đàn ông là quản lý khách sạn hôm trước xuất hiện mang một chiếc mặt nạ phòng độc đeo lên cho cô bé. Emily hồi tỉnh rồi dùng năng lượng của mình bay lên không và biến mất. Stephanie đi theo sau người đàn ông hỏi rằng giờ phải làm gì tiếp theo khi Roberto là ứng viên đi xa nhất và là ứng viên cuối cùng.
Người đàn ông nói rằng khi tìm được đúng người thì công việc lúc này mới thực sự bắt đầu và nhân loại sẽ chứng kiến những bước tiến vượt bậc. Stephanie bất ngờ rút dao đâm người đàn ông khi ông ta sơ ý nhưng lạ thay ông không chết mà quay lại dùng con dao này đâm chết cô gái.
Người đàn ông lộ rõ mình chính là Christopher đưa tay mời Roberto cùng hợp tác để phát triển kế hoạch lớn của ông ta. Roberto chấp nhận ý tưởng này. Christopher giải thích rằng Emily là một sai số đặc biệt khi họ làm thí nghiệm với quả cầu. Cô bé có năng lượng thích hợp nên cộng hưởng lên khủng khiếp và đạt khả năng xuyên không thời gian.
Emily đã liên hệ với một vật thí nghiệm năm 2060 và bắt đầu chống lại Christopher bằng cách quay về quá khứ thay đổi các sự kiện tạo nên vòng lặp. Emily cũng mang Roberto từ năm 2009 sang năm 2010 để làm các sự kiện ăn khớp nhau. Tuy nhiên mọi thứ vẫn sẽ dẫn Roberto đến căn phòng của cỗ máy và quả cầu cùng Christopher. Game kết thúc với cảnh Christopher và Roberto cùng hợp tác tiếp tục nghiên cứu quả cầu bí ẩn.
Trong kết thúc khác tệ hơn của Fobia, Roberto từ chối hợp tác, nhặt khẩu súng bắn vào ngực Christopher. Tuy nhiên ông ta không chết mà chỉ tỏ ra thất vọng vì phải làm lại mọi thứ từ đầu, sau đó dùng dao đâm Roberto bất tỉnh. Roberto tỉnh lại trong phòng 610, anh thấy mình nằm trên sàn, đầu bị chảy máu. Vòng lặp lại trở về thời điểm đầu game Fobia cho thấy chính Christopher cũng tạo ra một vòng lặp riêng nếu Emily và Stephanie thuyết phục được Roberto không hợp tác như kế hoạch.
Đừng quên theo dõi để đón đọc những thông tin mới nhất về game nhé!
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn