Phụ Lục
Câu chuyện trong Decarnation xoay quanh Gloria, một nữ vũ công 29 tuổi cực kỳ nổi tiếng tại quán rượu “Thiên nga đen” những năm 1990. Nhưng, tôi sẽ bắt đầu kể từ tháng 6 năm 1989, tại xưởng vẽ của một nghệ sĩ tên Petrus. Trong một lần tình cờ, Petrus đã chạm mặt Gloria tại quán rượu nơi cô làm việc và ngay lập tức say đắm trước vẻ đẹp của nàng vũ công. Không chút chần chừ, ông ta đã mời Gloria đến xưởng làm người mẫu khỏa thân, và hứa sẽ tạo ra một kiệt tác phỏng theo những đường nét của cơ thể cô.
4 tháng sau, bức tượng của Petrus hoàn thành và được đặt trang trọng tại một bảo tàng có tiếng. Khi biết tin, Gloria đã dẫn người yêu đồng tính Joy đến chiêm ngưỡng tác phẩm, nhưng nhân viên bảo tàng nói, họ không nhận được bất kỳ thông tin nào về Gloria. Hay nói đúng hơn, cái gã nghệ sĩ khốn nạn tên Petrus đã yêu cầu Gloria làm người mẫu không công cho mình, rồi sau khi tác phẩm được trưng bày, gã ta phủi sạch mọi mối quan hệ với cô vũ công, thậm chí còn chẳng chịu miễn phí tiền vé vào bảo tàng cho nàng thơ của gã.
Điều đó không làm Gloria tức giận, cô ấy nghĩ, ít ra mình đã được hiến thân vì nghệ thuật và mọi người đều đang chiêm ngưỡng tác phẩm lấy cảm hứng từ cô. Nhưng, suy nghĩ đó lập tức bị dập tắt khi Gloria nhìn thấy một người đàn ông đang có những hành động cực kỳ khiếm nhã với bức tượng khỏa thân của mình.
Hiển nhiên, dù có là một vũ công thoát y, nhưng những hình ảnh ấy vẫn nằm ngoài sức chịu đựng của Gloria. Khi kịp định thần lại, cô nhận ra mình đã kéo tay Joy rời khỏi viện bảo tàng. Và vì không hề biết về những gì vừa diễn ra nên Joy tỏ ra khá bất mãn với hành động vừa rồi. Cuộc đi chơi kết thúc sớm hơn dự định, Joy nói phải về viết cho xong luận văn, nhưng vẫn hứa sẽ đến quán Thiên nga đen để ủng hộ màn trình diễn của Gloria tối nay.
Nhưng cô ấy lại thất hứa và đến muộn. Gloria đã vô cùng tức giận, cô cảm thấy Joy đang dần tạo khoảng cách với mình. Cả hai đã có một trận cãi vã lớn, nhưng rồi vẫn làm lành khi Gloria đưa cho Joy chìa khóa dự phòng của căn hộ để cô ấy có thể vào nhà cô bất cứ lúc nào.
Ông chủ của Gloria - Aldo vào phòng ngay lúc cả hai đang tình tứ. Ông ta đuổi Joy đi để nói chuyện riêng với Gloria. Dường như chỉ chờ có thể, nàng sinh viên lập tức chào tạm biệt người yêu, mặc cho Gloria đang hy vọng một buổi tối lãng mạn của hai người. Aldo muốn bàn bạc điều gì đó, nhưng Gloria đang không vui, nên câu chuyện chỉ đành gác sang ngày hôm sau.
Tối hôm đó, Gloria về nhà và thấy một bó hồng trước cửa căn hộ, có lẽ người gửi là một fan hâm mộ ở quán bar. Vì việc này xảy ra khá thường xuyên nên cô cũng chẳng nghĩ nhiều, cứ thế cầm bó hồng vào, tiện tay ném nó trên sàn rồi về giường.
Lúc này, thư ký của một công ty gọi đến nhà Gloria, nói rằng bó hoa trước cửa là do quý ngài Saint-Louis gửi tặng cô. Họ muốn mời Gloria về làm việc, hứa hẹn sẽ giúp cô nổi tiếng với các show diễn đắt đỏ ở New York, Los Angeles và cả thậm chí Tokyo. Nhưng Gloria đã thẳng thừng từ chối vì cô cảm thấy thích công việc hiện tại hơn. Thư ký nghe vậy chỉ đành để lại số điện thoại kèm lời nhắn, hy vọng Gloria sẽ liên lạc lại với họ nếu đổi ý rồi cúp máy.
Đến tối hôm sau, Gloria nhận được tin Aldo muốn cô lui về cánh gà để huấn luyện cho những vũ công mới vào nghề vì nghĩ cô đã quá già để làm một vũ công thoát y. Joy cũng chia tay cô ngay tối hôm đó, mọi chuyện ập đến bất ngờ làm Gloria suy sụp. Cô ngay lập tức gọi cho thư ký của công ty Saint-Louis, nói rằng mình sẽ đồng ý ký hợp đồng và làm mọi việc họ giao phó, mà không nhận ra sự phấn khích kỳ lạ của người thư ký.
Đúng 7 giờ 30 sáng hôm sau, Gloria đến chỗ hẹn để gặp giám đốc của Saint-Louis, nhưng không may, cô đã vướng phải một cái bẫy sẽ thay đổi cả cuộc đời cô.
Tỉnh lại trong một căn phòng xa lạ, Gloria nhận ra mình đã bị ai đó bắt cóc. Tất cả những thiết bị liên lạc cũng như giấy tờ tùy thân của cô đều đã bị lấy sạch. Cô bị giam trong một căn phòng có cửa chính bằng song sắt và lắp camera giám sát không góc chết.
Một người đàn ông tên Bob, tự nhận mình là người hầu của nơi này đến đưa cơm cho Gloria. Ngay lập tức, cô nhận ra gã là kẻ đã giở trò đồi bại với bức tượng của mình ở viện bảo tàng. Bob nói rằng gã làm việc theo lệnh của ông chủ, và sẽ phụ trách việc chăm sóc Gloria trong thời gian cô bị giam giữ ở đây.
Những ngày tiếp theo, Bob là người duy nhất Gloria được phép tiếp xúc. Để tìm cách thoát thân, nàng vũ công đã cố tiếp cận, trò chuyện và thuyết phục Bob thả cô ra, nhưng vô dụng.
Tâm trí Gloria dần bị bào mòn và kiệt quệ theo thời gian. Cô bắt đầu có những ảo tưởng về quá khứ. Đầu tiên là vào cái ngày cô gặp Joy, đó là trên một chuyến tàu điện, cô đã cứu nàng sinh viên khỏi một kẻ quấy rối, làm Joy đem lòng yêu cô, rồi hai người họ đến với nhau như một lẽ hiển nhiên trong những quyển tiểu thuyết lãng mạn. Ấy mà giờ Joy lại bỏ cô một mình trong hang ổ đáng nguyền rủa của một tên biến thái. Nếu hai người họ không chia tay, hẳn Gloria đã chẳng bị đưa đến nơi khủng khiếp này.
Rồi sau đó, cô lại tiếp tục ảo tưởng mình đã thoát khỏi nhà giam đáng nguyền rủa để đến một đảo bí ẩn, nơi mọi người đều biết cô. Cô thậm chí còn được quay về căn hộ yêu quý của mình và những trải nghiệm khủng khiếp vừa qua chỉ là một cơn ác mộng. Nhưng khi tỉnh giấc, Gloria vẫn phải đối mặt với thực tại, rằng cô đang bị giam giữ giữa 4 bức tường, trải qua những ngày tháng tuyệt vọng.
Để kháng nghị, cô bắt đầu tuyệt thực, nằm trên giường cả ngày, không ăn không uống. Nhưng ngày qua ngày, Bob và chủ nhân nơi này vẫn chẳng động lòng. Cảm thấy cách này không hiệu quả, Gloria cuối cùng vẫn bỏ cuộc. Cô ăn uống lại bình thường, và chọn cách thỏa hiệp với kẻ bắt cóc. Ít ra, ngoại trừ giam giữ thì Bob và kẻ chủ mưu không làm ra bất kỳ hành động khiếm nhã nào với cô.
Trong thời gian thỏa hiệp, Gloria bắt đầu tập yoga khi rảnh, chủ động đề nghị thực đơn với Bob, thậm chí là yêu cầu một số vật phẩm giải trí với tên bắt cóc. Nhưng dù đã cố thả lỏng, những cơn ác mộng vẫn đến tìm cô vào buổi đêm. Đồng thời, việc bị cầm tù lâu ngày đã khiến cô sinh ra ảo giác và tự tạo ra những người bạn tưởng tượng để trò chuyện cùng mình.
Người bạn đầu tiên là một cô bé ngây thơ, và hồn nhiên. Đứa trẻ ấy không phải hồn ma hay bất kỳ thế lực tâm linh nào, mà đại diện cho sự ngây thơ và khát khao tự do mà Gloria đã đánh mất trong suốt quá trình trưởng thành của mình.
Người còn lại là một bà cụ tên Grey Braid, thường giúp Gloria xua tan những căng thẳng và đưa ra một vài lời khuyên hữu ích, giúp cô vượt qua các vấn đề của mình. Đương nhiên, tất cả những hành trình mà Gloria phải vượt qua trong xuyên suốt thời lượng chơi của Decarnation đều nằm trong tâm trí của cô.
Trong quá trình Gloria chơi đùa ở thế giới tưởng tượng, Bob sẽ thường xuyên đến tìm cô với những món quà nhỏ. Khi là món bánh ưa thích của cô, lúc lại là một quyển tạp chí mới ra mắt. Nhưng dù nữ vũ công đã tỏ ra cực kỳ ngoan ngoãn và hợp tác, Bob vẫn vô cùng cảnh giác, đến mức gã ta thà cầm quyển tạp chí đọc cho Gloria nghe, chứ tuyệt đối không để cô chạm vào chúng.
Không biết bao ngày đã trôi qua, Gloria dần thích nghi với cuộc sống bị giam giữ dưới tầng hầm. Cô thậm chí còn vui mừng và nhảy cẫng lên như một đứa trẻ khi được Bob tặng một đài cát xét, tự mình trang trí căn phòng để ăn mừng, và nhiều hành động khác. Vào khoảnh khắc này, Gloria hẳn đã thấm thía câu nói, “nếu không thể chống cự, thì hãy tận hưởng nó”. Và việc đó đã giúp những ngày tháng sau này của cô trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết.
Nhưng thích nghi với việc bị giam đồng nghĩa với từ bỏ khao khát tự do. Không dưới một lần, đứa trẻ trong tưởng tượng của Gloria xuất hiện và khuyên cô ra khỏi nơi này. Nhưng, cô biết rõ mình không tài nào có thể trốn thoát. Khi khao khát tự do đấu tranh với hiện thực tàn khốc sẽ tạo ra sự điên loạn, và trong cơn quẫn trí ấy, Gloria đã tự tay bóp chết đứa trẻ trong tâm trí mình, đồng nghĩa với việc dập tắt sự tự do và khao khát trốn thoát của cô.
Sau ngày hôm đó, tâm trạng của Gloria càng trở nên càng tồi tệ. Cô yêu cầu Bob phục vụ bánh ngọt thay các bữa chính, rồi ăn đến khi nôn ra, sau đó lại tiếp tục vòng lặp ăn rồi nôn không ngừng nghỉ. Tình trạng này của Gloria đã làm Bob lo lắng, nhưng, gã vẫn không thả cô ra, mà chỉ đem thuốc cho Gloria uống mỗi ngày.
Thậm chí, để chắc rằng Gloria vẫn sống, Bob còn tặng cô một bộ váy công chúa và vòng cổ gắn chuông, để gã có thể nghe thấy tiếng chuông mỗi khi cô di chuyển. Điều này khiến Gloria cảm thấy mình như một con thú cưng bị nhốt trong lòng, chỉ biết ăn rồi ngủ.
Nỗi ám ảnh đó đeo bám cô cả trong tâm trí, được thể hiện với hình ảnh một Gloria béo múp míp vì thồn quá nhiều đồ ngọt, ăn mặc quần áo hệt như một nàng công chúa và cam chịu số phận bị nuôi nhốt như thú cảnh. Nhưng nếu Gloria dùng hết sức để đánh bại hình tượng xấu xí ấy, cô sẽ giải cứu được cô bé tượng trưng cho khát vọng tự do của mình.
Ngày hôm sau, Gloria tỉnh dậy và bắt đầu duy trì lại những thói quen tốt. Cô cởi bỏ bộ váy công chúa và vòng cổ, bỏ luôn cả món bánh ngọt ưa thích. Sự thay đổi chóng mặt này làm Bob sốc, nhưng, còn sốc hơn khi cô nói với Bob rằng, gã là một người tốt, một người đàn ông cực kỳ ngọt ngào. Thế nên, đừng để sự xấu xa của người chủ nhân làm lu mờ trái tim lương thiện của gã.
Những điều này đã làm Bob rung động, sang ngày hôm sau, gã đã chủ động thả Gloria ra khỏi căn hầm. Chờ đến khi cô đặt chân lên phòng khách, Bob tiếp đón cô với một gương mặt niềm nở và bắt đầu thú nhận mọi việc. Rằng, không có chủ nhân nào ở đây cả. Ngay từ đầu, Bob đã là kẻ bắt cóc Gloria. Từ lần đầu thấy cô trên sàn diễn 10 năm trước, gã đã ái mộ cô, nhưng chưa lần nào dám mở lời. Thế là gã bắt cóc Gloria, rồi lại giả danh thành người hầu để cô không cảnh giác và tiếp cận cô.
Sau khi biết được chuyện này, Gloria tỏ ra rất sốc. Cô lao ra cửa nhưng phát hiện nó đã bị khóa, Bob đi đến, ôm cô từ phía sau, thì thầm rằng gã sẽ chăm sóc cho cô thật tốt, cho đến khi cô có thể chuyển vào sống cùng phòng với gã. Điều này làm Gloria cảm thấy kinh tởm, cô nói với Bob rằng, nếu thế thì cô thà chết còn hơn, rồi gieo mình xuống cầu thang.
Dù không chết sau cú ngã, nhưng Gloria vẫn bị bắt trở về căn hầm cũ. Lần này, cô không còn đươc đối xử như một nàng công chúa, mà phải chịu kiếp sống của một tù nhân với những lon thức ăn ít ỏi thiếu dưỡng chất. Điều này làm Gloria phát điên, cô chịu đủ sự vô lý của gã tâm thần này rồi. Theo dõi, phá hủy cuộc đời cô rồi bắt cô phải yêu và thấu hiểu gã ư? Có điên mới làm thế. Trong cơn tức giận, Gloria thậm chí còn phá luôn cả chiếc camera giám sát để cảnh cáo Bob.
Những ngày tiếp theo, Bob và Gloria liên tục giằng co với nhau. Cho đến một buổi tối nọ, Gloria nhận ra Bob đi vào căn phòng với một con dao khi cô đang ngủ. Nhưng thay vì tấn công Gloria, gã lại quỳ sụp xuống, cầu xin cô hãy yêu gã, cho gã thêm một cơ hội khác. Bob nói rằng, Gloria rất quan trọng với gã, và gã không thể tiếp tục đối xử với cô tồi tệ như vậy nữa, Bob hứa, chỉ cần cô cho gã thêm một cơ hội, gã sẽ yêu cô đúng cách hơn rồi bỏ đi.
Từ ngày hôm đó, Gloria nhận ra Bob đã đối xử tốt với mình như lúc trước, nhưng cô vẫn lờ đi và từ chối tình cảm của gã, vì đơn giản, cô không thể yêu một kẻ đã hủy hoại cả cuộc sống của mình. Và rồi một ngày, trong cơn tuyệt vọng, Gloria đã xả nước bồn tắm để nhấn chìm mọi thứ.
Khi Bob đến đưa cơm cho cô, gã đã trở nên hoảng loạn khi thấy một con ma nơ canh ăn mặc giống Gloria nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Không chút nghĩ ngợi, gã mở khóa, lao đến đỡ con ma nơ canh lên, mà không ngờ tới, Gloria đang nấp sau lưng mình.
Như một con thú, cô lao đến, nhấn Bob xuống nước và giữ chặt đến khi gã không còn động đậy. Thế là sau 4 tháng bị giam giữ, Gloria cuối cùng cũng được tự do. Cô quay về căn hộ của mình, nhận được cuộc gọi từ mẹ. Dường như trong suốt 4 tháng qua, không ai để ý đến sự mất tích, thậm chí là tìm kiếm cô.
Và hơn cả thế, giờ đây, quán rượu Thiên nga đen yêu quý của cô đã phá sản. Với sự phát triển của TV, con người đã lựa chọn ở nhà để giải trí thay vì đến quán rượu, hoặc những khán phòng để xem các màn trình diễn như trước. Sự thay đổi này đã làm Gloria sốc đến mức khó có thể chấp nhận, vì cô đã cống hiến cho nghệ thuật suốt 10 năm qua.
Nhưng tâm trí Gloria sau khi trải qua một đợt khủng hoảng ở nhà Bob đã trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cô dần học được cách chấp nhận và buông bỏ, trưởng thành hơn qua từng ngày. Cuối cùng, Gloria quyết định sẽ đến Paris, ngắm biển, nhìn bầu trời, cô không có một điểm đến cố định, chỉ đơn giản là muốn mở mang tầm mắt, chạm tay vào một chân trời mới mà mình chưa bao giờ đặt chân đến.
Trước đó, Gloria đã rủ Joy đến nhìn bức tượng khỏa thân - thứ vẫn còn ẩn chứa một phần linh hồn của cô lần cuối, nhưng bức tượng đã bị ai đó mang đi. Dường như nhận ra điều gì, Gloria đi đến rừng cây, nơi mà Bob từng bắt cóc cô.
Tại đó, cô gặp gã trên chiếc xe lăn. Gã trông ốm yếu và gầy gò, nhưng tình yêu vặn vẹo của gã dành cho cô vẫn còn đó. Không thể chịu nổi những lời ghê tởm ấy, Gloria dọa sẽ đẩy gã xuống, nhưng cuối cùng cô đã không làm thế.
Từ sung sướng, Bob trở nên tuyệt vọng đuổi theo, kêu gào, thậm chí là cầu xin Gloria hãy đẩy gã xuống hồ, để gã được chết trong tay cô, nhưng đáp lại chỉ là sự lạnh lùng. Gloria nói, từ giờ, đó là cuộc sống của Bob, và gã hãy học cách trân trọng điều ấy, rồi bỏ đi.
Cuối cùng, Gloria đã chạm tay đến cánh cửa tự do, không chỉ về thể xác mà còn cả tâm trí. Cô rời khỏi thành phố đã giữ chân mình bao năm qua, tìm đến một chân trời mới, và tiếp tục những cuộc hành trình đang chờ đón bản thân trong tương lai.
À, còn một điều nữa. Dù Gloria đã thoát khỏi cái bóng của nghệ thuật, nhưng mẹ cô, bà Victoria lại sa vào nó. Ở cuối trò chơi, khi Gloria rời khỏi thành phố, mẹ cô đã tự tìm đến xưởng vẽ của Petrus và đề nghị sẽ làm người mẫu khỏa thân cho tác phẩm tiếp theo của ông ta, với hy vọng bản thân cũng được nổi tiếng như con gái mình.
Và đó là tất cả những gì đã xảy ra trong Decarnation. Chủ đề chính của trò chơi xoay quanh người phụ nữ, về những gì họ phải chịu khi hoạt động nghệ thuật và cả những ảnh hưởng đến tâm lý của họ. Trong trò chơi, không hề có sự xuất hiện của bất kỳ một người hùng nào khi Gloria bị bắt giữ. Tự bản thân cô đã bức phá mọi giới hạn, vực dậy bản thân mình, đương nhiên cũng may là Bob không hề có ý định làm hại cô. Nhưng, ta không thể phủ nhận rằng, Gloria này đã phải rất mạnh mẽ mới không phát điên khi trải qua khoảng thời gian đau khổ đó.
Theo dõi để không bỏ lỡ những bài viết hay về game nhé~
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn