Phụ Lục
Nếu một người bất ngờ qua đời trong oán niệm, nơi kẻ đó ra đi sẽ tạo thành một vùng đất tràn ngập oán khí. Đó cũng là nơi thu hút các linh hồn lạc lối, những kẻ không thể đầu thai chuyển kiếp lẫn những kẻ còn sống nhưng đủ xui xẻo. Phần thưởng cho việc đi lạc là tinh thần bị tra tấn đến kiệt quệ, đến lúc chết đi linh hồn cũng trở thành chất dinh dưỡng mở rộng vùng đất oán khí.
Lúc này, cần những người sở hữu năng lực đặc biệt, thường được gọi với cái tên “Vô Giả” mới có thể thanh tẩy oán khí, cứu rỗi các linh hồn thống khổ. Vô Giả không thể nhìn, không thể nói, cũng không được thể hiện cảm xúc. Bởi vì họ ngưng tụ sức mạnh “ngôn từ” thành “khắc ấn” và dùng nó để thanh tẩy linh hồn lạc lối….
Mở đầu trò chơi, một người đàn ông mệt mỏi lê bước trên đường núi với chiếc vali phía sau. Đến cuối đường, ông ta lấy một dây pháo hoa ra quấn quanh người, bắt đầu châm lửa. Tiếng pháo nổ vang một góc rừng. Một cặp tình nhân đang hò hẹn dưới mưa thấy pháo hoa giữa trời thì lấy làm lạ, nhưng chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị hàng chục cánh tay lôi vào bóng tối.
Nhân vật chính là một nữ Vô Giả đã chứng kiến cảnh đó nên lập tức lao đến, rồi cũng bị kéo vào vùng đất oán khí. Trong không gian tăm tối, cô tiến đến gần con quái vật nhỏ. Đây có lẽ chính là chủ nhân nơi này, đưa tay an ủi nó để xóa bỏ oán niệm, nhưng lại bị đưa đến một chiều không gian khác.
Nơi đó trông như một bệnh viện bị bỏ hoang, tại đây cô bị một sinh vật quái dị hình người tấn công nên phải bỏ chạy. Sau khi cắt đuôi được quái vật, Vô Giả nhặt được một bộ váy, nơ và đôi giày đỏ của một bé gái, đi kèm với đó là một tờ giấy khai sinh bị nhòe, chỉ có thể nhìn được giới tính của đứa trẻ là “nam”.
Cô nhận thấy điểm kì lạ nên lập tức sử dụng sức mạnh của mình tạo ra khắc ấn và thành công nghe thấy giọng một người phụ nữ nói mình thích con gái, đáng tiếc lại sinh ra con trai. Con quái vật nhỏ lại xuất hiện nói gì đó chỉ có Vô Giả mới hiểu được. Cô đến chạm tay vào nó, những con mắt của con quái vật mở ra, tiếp tục đưa cô đến với hành trình của cuộc đời nó.
Trên toa tàu cũ, một bà cô đang chia nửa quả cam cho một đứa trẻ, nhưng mẹ cậu bé lại tỏ ra khó chịu, mắng con trai không biết phép tắc khi thấy cậu bé định nhận quả cam. Cậu bé đó là quái vật nhỏ, nó nói rằng từ khi còn nhỏ, mẹ nó đã nuôi dạy nó rất nghiêm khắc, không được cười, không được kén ăn, không được nói ra suy nghĩ của mình.
Có điều dù có cố gắng đến mức nào, mọi người khen nó ra sao, nó vẫn không bao giờ chạm đến hình tượng “đứa trẻ ngoan” trong lòng mẹ mình. Đến khi lớn hơn, cậu bé ấy bắt đầu có sở thích chơi trò chơi điện tử cùng đám bạn. Nhưng khi bạn bè cứ mãi luyên thuyên về ước mơ trong tương lai, cậu chỉ im lặng rồi đáp, có lẽ cậu muốn làm một đứa trẻ nghe lời người lớn để được mẹ công nhận.
Thật ra cậu bé cũng có ước mơ, muốn mình được trở thành anh hùng như trong game, mặc giáp, cầm kiếm, được mọi người tung hô. Nhưng rào cản tâm lý về người mẹ trong lòng quá lớn khiến cậu sợ hãi. Có lẽ chỉ đến khi mưa cậu bé ấy mới có thể lén bộc lộ bản thân mình. Nhưng một đứa trẻ hiểu chuyện bao giờ cũng phải chịu thiệt thòi, cậu bé ấy lớn lên, vì học dốt đã bị mẹ mình bạo lực tinh thần rất nhiều lần.
Thậm chí xin tiền mua sách để học cũng bị mẹ nghĩ là lấy tiền đi chơi game. Bạn bè vì sợ bà mẹ hung dữ nên không ai dám chơi với cậu nữa. Ở trường cậu bé ấy cũng trở thành đối tượng bị bắt nạt, bị ép lấy trộm tiền. Khi mẹ biết chuyện, bà chẳng những không an ủi lại còn đánh con vì đã dám ăn cắp. Thầy cô trong trường thì đổ lỗi nói cậu quá nhát gan, quá phiền phức, không dám đứng lên chống trả.
Những lời cay nghiệt ấy trở thành những con quỷ, ăn mòn trái tim và thân xác đứa trẻ tội nghiệp. Lớn lên, đứa trẻ ấy trở thành một chàng trai làm công ăn lương bình thường như bao người khác, nhưng vẫn yếu đuối như xưa. Ngày cha mất, chàng trai vì xin nghỉ nên bị sếp mắng, về đến nhà thì bị họ hàng chỉ trỏ là đồ bất hiếu. Đến lúc đưa tiễn người cha lần cuối, anh vẫn không cảm nhận được chút tình thân nào.
Tại chỗ làm, chàng trai có được người bạn đầu tiên là anh Heo. Tuy anh Heo thường nhờ chàng trai làm việc này việc kia, nhưng có một người đồng nghiệp để chia sẻ công việc, cùng đi ăn nhậu sau giờ làm khiến chàng trai rất vui. Tuy vậy mỗi lần cả hai đi chơi bời, anh Heo chỉ nói về bản thân, thường xuyên ra vẻ trịch thượng, còn hay dùng danh nghĩa “bạn thân” để sai bảo, mượn tiền.
Có thể thấy, anh Heo không thật sự muốn kết bạn, hắn chỉ đang tận hưởng cảm giác ưu việt khi đặt bản thân kế một kẻ nhút nhát. Mọi chuyện cứ thế tiếp tục cho đến một ngày, người mẹ gọi chàng trai đến, bảo muốn sắp xếp cho anh kết hôn với một cô gái khờ. Vì muốn chiều lòng mẹ, chuẩn bị kết hôn, chàng trai đã đến đòi tiền anh Heo để có tiền mua sính lễ.
Nhưng lúc này anh Heo lại lật lọng không muốn trả tiền, còn mắng chàng trai là kẻ vong ơn bội nghĩa, bạn bè mà chỉ biết đến tiền bạc rồi đòi cắt đứt quan hệ. Những đồng nghiệp khác thấy vậy thì tỏ vẻ thương cảm chép miệng nói họ đã biết Heo là kẻ xấu từ đầu. Nhưng lời tốt nói thì dễ, sao lúc đó không đứng ra khuyên can. Khi chuyện đã rồi, đám đồng nghiệp mới giả mèo khóc chuột nói vài câu ngoài mặt là an ủi nhưng có vẻ mỉa mai chàng trai ngu đần nhiều hơn.
Cảm thấy mọi thứ đã vượt ngoài sức chịu đựng, chàng trai bỏ chạy về nhà, nhưng chờ anh cũng chỉ là những tiếng cằn nhằn không dứt của người mẹ già với người phụ nữ sắp trở thành vợ anh. Chàng trai không có ai để tâm sự, chỉ biết nén nỗi đau trong lòng. Ngày cưới đến, chàng trai cũng chỉ biết đón dâu theo lời mẹ dặn, những người họ hàng đến chung vui chỉ toàn cười nhạo anh.
Một anh ngốc, cưới một cô ngốc, sau đó sinh ra một đứa trẻ ngốc là hợp lý quá rồi. Ngày cưới vốn là ngày vui, nhưng chàng trai lại chẳng hề hạnh phúc. Kết hôn xong, cuộc sống mỗi ngày của chàng trai vẫn trôi qua một cách tẻ nhạt, từ một chàng trai anh ta đã trở thành một người đàn ông.
Cuộc sống vợ chồng vốn dĩ không có tình yêu ngay từ lúc ban đầu nên mỗi ngày trôi qua đều là một cực hình. Được ít lâu thì người mẹ lại giục hai vợ chồng mau có con, tránh bị người ta dị nghị. Người đàn ông dù không có tình cảm với vợ nhưng vẫn cố thực hiện nghĩa vụ của một người chồng.
Tuy nhiên, sau khi có với nhau một cô công chúa, người đàn ông ấy lại vì công việc bận rộn nên không thể quan tâm đến con, kể cả ngày con gái biểu diễn văn nghệ ở trường cũng không thể tham dự. Và đó cũng là ngày cuối cùng anh ta nhìn thấy con gái mình do cô bé đã bất hạnh qua đời vì tai nạn trên đường trở về nhà.
Người vợ đau khổ vì mất con nên không ngừng trách chồng, cô hận anh, cô trách móc chì chiết nói đã rất cố gắng để xây dựng gia đình này. Vì gia đình mà cố chăm sóc con cái, bỏ ngoài tai những lời chê bai của thiên hạ để trọn đạo vợ hiền dâu thảo. Cuối cùng cô được gì? Chẳng gì cả. Còn ông chồng của cô thì sao? Chỉ biết sống tự ti và bất lực trong thế giới riêng, mặc kệ gia đình mình.
Có thể thấy nhân vật người chồng là điển hình cho những kẻ bị tổn thương lại muốn làm tổn thương người khác. Người đàn ông đối mặt với những lời trách móc của vợ chỉ im lặng không nói lời nào. Cô vợ hoàn toàn bất lực trước thái độ đó nên cuối cùng quyết định ly dị vì không thể nào tiếp tục cố gắng vì một kẻ như thế nữa.
Người đàn ông cũng không níu kéo hay ngăn cản, có vẻ mọi đau khổ của cuộc sống đã hoàn toàn nhấn chìm cảm xúc của anh ta. Mang theo chiếc vali đến mộ con gái, anh ta thì thầm sẽ đưa con gái đi xem pháo hoa như đã hứa. Không ai biết người đàn ông ấy đã làm gì, ta chỉ biết sau đó ông ta đã kéo một chiếc vali đầy vào rừng.
Trên đường đi, anh ta không ngừng tự hỏi tại sao mình lại đến thế giới này? Và tại sao khi cảm thấy thế giới này quá nhiều điều đen tối, lại không đủ dũng khí rời xa nó? Anh ấy đã sống cả cuộc đời hèn nhát, nhưng giờ đây đã có đủ dũng khí chấm dứt tất cả. Tiếp đó chính là phân cảnh ta thấy ở đầu trò chơi khi anh ta hóa thành những tia pháo hoa rực rỡ trên bầu trời xám xịt, để thực hiện lời hứa ngắm pháo hoa cùng con gái.
Hiểu ra hết thảy những gì mà người đàn ông phải trải qua, Vô Giả đã thanh tẩy hoàn toàn oán khí trong lòng linh hồn ấy. Giúp anh ta thoát khỏi vòng luân hồi đau khổ do chính bản thân tạo ra.
Câu chuyện trong chương 1 của Filthy Us hay “Vấy bẩn” tuy không có nhiều tình tiết giật gân gây cấn. Bù lại trò chơi đã mạnh tay lột trần những góc khuất trong nhân cách của một đứa trẻ từ khi sinh ra đến lúc trường thành. Vì ra đời không như ý nguyện của cha hoặc mẹ, đứa trẻ ấy đã phải trải qua rất nhiều cay đắng trong những năm tháng tuổi thơ.
Không thể cười, không thể khóc, không biết chính mình mơ ước điều gì. Đứa trẻ ấy trở thành một cậu bé nhu nhược chỉ biết nghe lời mẹ, nhưng khi có chuyện xảy ra, không một ai đứng về phía cậu. Tất cả đã biến cậu bé ấy thành một người đàn ông yếu đuối khi trưởng thành, và rồi chính người đàn ông ấy lại muốn dùng biện pháp cũ để tổn thương gia đình nhỏ của mình.
Cuộc đời của anh ta đầy rẫy những tiếc nuối khi chưa bao giờ sống đúng với khao khát của mình. Nhưng có lẽ vào giây phút cuối cùng, người đàn ông đã gom góp hết dũng khí của cả cuộc đời để hoàn thành ước mơ của con gái, biến bản thân thành pháo hoa. Có lẽ anh hy vọng chút ánh sáng le lói do mình thắp lên sẽ xua tan đi màn đêm tối tăm chăng?
Nhưng hành động như thế chưa bao giờ là giải thoát, vì oán hận vẫn biến anh ta thành một con quỷ xấu xa. Chỉ đến khi được Vô Giả thanh tẩy, người đàn ông ấy mới thật sự được giải thoát. Chúng ta không thể phán xét người đàn ông ấy đúng hay sai, vì ta chưa từng trải qua cuộc đời của người đàn ông ấy. Nhưng có lẽ, một trong số các bạn đang xem video này sẽ có nhiều kinh nghiệm hơn phần còn lại chăng?
Trong game có 4 câu thơ mà Mọt tôi rất ấn tượng:
“Tôi như pháo hoa
Sáng lạn rực rỡ
Đến khi bừng nở
Mấy ai ngước nhìn.”
Cầu chúc cho những bạn đang xem video này có đủ dũng khí để mở rộng tấm lòng, để tìm thấy khoảng trời bình yên của riêng mình. Cuộc sống này có thể không đẹp và nên thơ nhưng cũng chính vì không hoàn hảo, mỗi ngày mới là một cuộc phiêu lưu vĩ đại mà chúng ta cần dấn thân khám phá!!!
Theo dõi để không bỏ lỡ những bài viết hay về game nhé~
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn