Phụ Lục
Trong phần trước, ta đã theo chân Karl đến với tổ chức SCP, được tiếp xúc với tài liệu về tổ chức SCP-7547, SCP-701 và SCP-1762. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng đến với SCP-236 và cùng xem, liệu chuyện gì đang chờ Karl trong tương lai ở tổ chức SCP.
Hôm nay Karl được tiến sĩ Auer giao nhiệm vụ chỉnh lý gấp hồ sơ mật của SCP-239. SCP-239 có hình dáng là một cô bé 8 tuổi với mái tóc vàng óng. Theo ghi chép thì SCP-239 có khả năng phát ra sóng bức xạ phá vỡ vật chất cấp nguyên tử. Cô bé cũng có thể thực hiện mong muốn của các đối tượng tiếp xúc. Vì để quản thúc SCP-239, người trong tổ chức đã nói dối rằng cô bé là một phù thủy, và chỉ được sử dụng những “phép thuật” ghi trong quyển “thần chú” được tổ chức phê duyệt.
Nhiều thí nghiệm trên SCP-239 đã được thực hiện và trong một lần như vậy SCP-239 đã không kiểm soát được sức mạnh dẫn đến việc tấn công các nhân viên trong tổ chức, mặc cho sự ra lệnh của họ. Sau khi gây ra sự hỗn loạn, SCP-239 đã trở nên bối rối và ra sức xin lỗi trong khi nhân viên tổ chức SCP liên tục dùng dòng điện 1000Kv để khống chế cô bé. Hiển nhiên điều đó càng làm cho mọi việc trở nên tồi tệ hơn.
Một nhân viên cấp D mã số D-6744 vì không chấp nhận được những hành động vô nhân đạo của tổ chức đã cố gắng kiềm chế SCP-239 bằng cách tiếp cận và dỗ dành cô bé như một con người bình thường thay vì dùng những biện pháp bạo lực. Sau nhiều lần bị tấn công, anh chàng cuối cùng cũng an ủi thành công SCP-239 bằng cách tìm kiếm những mảnh ghép của chiếc hộp nhạc và tặng nó cho cô bé. Chứng kiến những gì mình gây ra, SCP-239 đã lựa chọn sống trong thế giới tiềm thức và ngủ yên mãi mãi để không làm hại mọi người cũng như không để bất kỳ ai làm hại mình.
Đọc xong tài liệu ghi chép, không chỉ Karl mà chúng ta đều có thể thấy được rằng một vài SCP thật ra cũng có cảm xúc và suy nghĩ giống như con người. Tuy nhiên vì không phải là con người thật sự nên tổ chức đã thoải mái áp dụng những thí nghiệm vô nhân đạo lên họ. Thậm chí nhiều nhân viên còn xem các thí nghiệm này là một công việc hết sức bình thường. Karl nói với tiến sĩ Auer rằng dù nhân danh lý tưởng cao đẹp nhưng tổ chức SCP vẫn còn những mặt tối của riêng nó. Tất nhiên anh không muốn bị thủ tiêu nên sẽ cố gắng tuân theo những quy tắc mà tổ chức đã đặt ra.
Một ngày nọ, khi Karl đang thực hiện công việc hằng ngày thì được một người phụ nữ lạ gọi đến phòng B-426 để thực hiện nhiệm vụ quan trọng. Bên trong phòng đã đặt sẵn hồ sơ cùng một chiếc máy tính ghi chép dữ liệu về SCP-426. SCP-426 có hình dạng một chiếc máy nướng bánh mì, tuy nhiên nhân viên nào xuất hiện trong phạm vi hoạt động hoặc tiếp xúc với nó trong thời gian dài, họ sẽ bắt đầu nảy sinh ảo giác và tự cho rằng bản thân cũng là một chiếc máy nướng bánh mì.
Nếu không được kiềm chế đúng cách, họ sẽ bắt đầu tự gây hại cho bản thân khi cố gắng thực hiện các chức năng của một chiếc máy. Kẻ xui xẻo đầu tiên là nhân viên cấp D tên Jason “Chimney” Grias, mã số D081. Sau khi được tiến sĩ Havel phụ trách dự án nghiên cứu cho tiếp xúc với SCP-426 trong 30 phút, Chimney bắt đầu có dấu hiệu bị ảo giác. Anh ta nghĩ mình là chiếc máy nướng bánh mì và tử vong vì đút tay vào ổ cắm điện.
Kẻ tiếp theo được cho tiếp xúc với SCP-426 là Dorothy Wilson số hiệu D082, không lâu sau đó Dorothy bắt đầu có dấu hiệu loạn trí tương tự như Chimney. Nhưng khác với đồng nghiệp, bà ta tự trốn khỏi phòng giam và cố nhồi 16kg bánh mì vào miệng trước khi tử vong vì xuất huyết nội tạng. Người tiếp theo là Adam Moria, số hiệu D083, anh ta còn bạo lực hơn hai trường hợp trước khi cố tấn công các nhân viên khác. Sau khi bị trấn áp, Adam nói mình là một cái máy bị hỏng nên tự rạch bụng để “sửa” chữa và chết vì mất máu.
Sau các thí nghiệm trên cùng vài trường hợp khác không được đề cập trong báo cáo, tổ chức kết luận SCP-426 có khả năng gây hại đến hệ thần kinh của con người và phải được giám sát một cách nghiêm ngặt trong phòng giam biệt lập. Theo thông tin trên wiki, SCP-426 được giam giữ trong phòng kín không có cửa sổ. Tên căn phòng không được đề cập đến SCP-426 để tránh sự lan truyền tín hiệu ngoài ý muốn. Các nhân viên phụ trách quản lý SCP-426 sẽ được kiểm tra tâm lý và thay ca hàng tháng để tránh các ảnh hưởng phụ.
Sau khi Karl đọc xong tất cả các báo cáo về SCP-426, người phụ nữ bí ẩn lại gọi cho anh và đưa ra hai lựa chọn. Hai cánh cửa trước mặt Karl được bật sáng, bên trái màu đỏ và bên phải màu xanh, cô ta nói rằng nếu muốn rời khỏi tổ chức và tự do, Karl hãy đi qua cửa màu đỏ, còn ngược lại anh hãy bước qua cửa màu xanh, tuỳ vào lựa chọn của Karl mà trò chơi có 2 ending khác nhau.
Nếu đi qua cánh cửa màu đỏ, Karl sẽ được đưa thẳng đến căn phòng đang giam giữ SCP-426. Có thể không có sự tự do nào ở đây cả, tổ chức SCP không cho phép kẻ sống sót nào rời khỏi đây để mang theo bí mật. Cách tốt nhất là biến Karl thành một trong những vật thí nghiệm cho SCP-426. Kết cục của Karl có vẻ may mắn hơn Chimney, Dorothy và Adam khi anh chỉ bị chấn thương não dẫn đến rối loạn ký ức. Nguyên nhân tai nạn là do vụ rò rỉ khí gas gây cháy nổ tại quán ăn, ngay lúc anh đang ngồi đó để làm luận văn. Tất nhiên nguyên nhân thật sự là gì thì chúng ta đều biết rồi đó.
Nếu đi qua cửa màu xanh, Karl sẽ được đưa đến một căn phòng tài liệu kỳ lạ, trên màn hình lớn bắt đầu xuất hiện các thông tin về anh. Người phụ nữ bí ẩn gọi đến, tự giới thiệu mình Marion Wheeler, đội trưởng của nhóm Mega-5 (five) và Karl thật ra là một thanh viên của nhóm với biệt danh “Gardener”. Marion chào mừng Karl đã quay lại tổ chức và nói rằng họ cần bàn bạc về một thứ có số hiệu 55 và trò chơi sẽ kết thúc tại đây.
Trong kết thúc thứ hai, tôi nghĩ từ Mega mà Marion nhắc đến chính là Omega-5, hội đồng quản trị cấp cao nhất của tổ chức SCP, gồm 13 người giỏi nhất. Danh tính của tất cả các thành viên trong hội đồng này đều là thông tin tuyệt mật. Khi Marion nói Karl là Gardener, rất có thể anh ta là Omega-5 số 2 và cũng vì từng là thành viên cấp cao của SCP nên Karl mới có thể dễ dàng chấp nhận những thí nghiệm vô nhân đạo và cách vận hành của nơi này.
Số 55 mà Marion nhắc đến rất có thể đang ám chỉ SCP-055. Theo trang wiki SCP Database, SCP-055 được phân vào nhóm Keter phản vật chất không có hình dáng cụ thể. Nó có khả năng xóa đi ký ức của người tiếp xúc, vì vậy không ai biết SCP-055 có hình dáng trông như thế nào. Khi kết nối với SCP-579, SCP-055 còn có khả năng thiết lập lại vũ trụ và kết thúc dòng thời gian.
Có lẽ Karl vốn là thành viên của Omega-5, trong lúc tiến hành nghiên cứu SCP-055 đã vô tình bị xoá ký ức. Tổ chức đã nghĩ ra biện pháp chữa trị bằng cách tạo thân phận giả cho Karl rồi “vô tình” tuyển mộ anh làm nhân viên với hy vọng trong quá trình làm việc anh có thể dần dần khôi phục lại ký ức và tiếp tục vai trò Gardener của mình. Trong trường hợp Karl không cách nào khôi phục trí nhớ và có những suy nghĩ phản cảm với hành vi của tổ chức, anh sẽ bị thủ tiêu để đảm bảo bí mật.
Ngoài ra còn khả năng sau khi tiếp xúc, SCP-055 đã sống ký sinh trên cơ thể của Karl. Trong bad ending, khi nhận thấy Karl gặp nguy hiểm vì tiếp xúc với SCP-426, SCP-055 đã thiết lập lại một vũ trụ khác, nơi Karl chưa từng gặp gỡ nhân viên của tổ chức SCP, điều đó sẽ giúp SCP-055 được an toàn. Có thể thấy SCP Secret Files không tập trung kể một câu chuyện quá mưu mô với nhiều thuyết âm mưu, thay vào đó cốt truyện được xây dựng tương đối nhẹ nhàng để người chơi có thể nhanh chóng hiểu rõ về cách vận hành cũng như bản chất của tổ chức SCP. Anh em cảm thấy video này thế nào? Để lại bình luận cho tôi biết với nhé.
Theo dõi để không bỏ lỡ những bài viết hay về game
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn