Phụ Lục
Thôi Uyển Oanh đột nhiên bị đám người giấy bắt đi, Trương Thần Thụy đuổi theo đến biệt phủ nhà họ Trịnh để giải cứu Uyển Oanh, nhưng kết cục của họ thế nào? Hãy cùng tiếp hiểu trong Áo Cưới Giấy 4: Cuộn Tơ Hồng nhé!
Câu chuyện của Áo Cưới Giấy 4 tiếp tục với sự kiện Trương Thần Thụy ở gần đó nghe thấy tiếng kêu cứu của Uyển Oanh, vội vã đuổi theo cô đến một căn biệt phủ. Dựa vào tấm hoành phi treo trước cửa, Thần Thụy nhận ra nơi này là phủ họ Trịnh đã bị thiêu rụi vào thời Dân Quốc. Đẩy cửa bước vào trong, Thần Thụy nhìn thấy trong phủ Trịnh treo rất nhiều gương, theo phong thủy thì làm vậy sẽ dễ sinh ra sát khí, có hại cho gia chủ. Nhưng bạn gái cũ đang gặp nguy hiểm, anh nào có thời gian quan tâm đến điều kiêng kỵ đó?
Trương Thần Thụy vội vã chạy đến nơi đặt cái kiệu, anh đẩy cửa kiểu, cất tiếng hỏi Uyển Oanh có phải cô đang ở trong đó không? Thế nhưng giọng của Uyển Oanh lại phát ra từ trong căn phòng bên cạnh, còn người trong kiệu lại là nữ quỷ áo đỏ mà Thần Thụy đã gặp ở đầu thôn. Thấy quỷ nữ đã biến mất, Thần Thụy tự nhủ trước mắt không nên nói chuyện này cho Uyển Oanh biết để tránh làm cô hoảng sợ.
Anh đi đến căn phòng nơi Uyển Oanh đang bị nhốt, lo lắng hỏi cô có bị thương chỗ nào không. Uyển Oanh đáp cô không sao, nhưng cánh cửa này bị khóa, cô không thể nào ra ngoài được. Thần Thụy nghe vậy thì hơi nhíu mày, rõ ràng cánh cửa không có khóa, trước cửa chỉ dán mấy lá bùa, tại sao Uyển Oanh lại không mở được?
Thần Thụy hỏi tại sao Uyển Oanh lại trấn Ích Xương? Uyển Oanh đáp cô đến đây vì công việc, trùng hợp thay, Thần Thụy cũng thế. Uyển Oanh nghe vậy thì hơi nghi ngờ, cô hỏi ngược lại không phải bây giờ anh đang học nghiên cứu sinh à? Thần Thụy nhận ra Uyển Oanh vẫn còn quan tâm đến mình, vội đáp anh đến đây để nghiên cứu về phong tục cúng thần linh vào tết Trung Nguyên của trấn Ích Xương.
Uyển Oanh nghe đến đây thì im lặng, có vẻ như truyền thuyết quỷ nữ đang lan truyền trên mạng kia là thật rồi. Cô bảo trên đường đi thì bị bắt đến đây, cô có nhặt được một bức tranh kỳ lạ, muốn nhờ Thần Thụy xem thử có manh mối gì không. Nhưng giấy dán cửa thì chọc không thủng, cánh cửa lại kín như bưng, cả tờ giấy cũng không lọt qua được, vậy nên vấn đề trước mắt là làm sao để cô có thể ra khỏi đây trước đã.
Trong lúc Uyển Oanh còn loay hoay với cửa chính, Thần Thụy thử dùng bút chọc thủng cửa sổ, may thay, cách này lại thành công. Nhưng khi Thần Thụy chuẩn bị đến gần để xé cửa sổ, một cây kéo đột nhiên đâm ra làm anh giật mình lùi lại. Thần Thụy bảo Uyển Oanh làm vậy nguy hiểm lắm đấy thì lại nghe thấy tiếng bạn gái cũ phát ra ở cửa chính, cô bảo mình chỉ thử đẩy cái cửa ra xem có được hay không thôi mà.
Thần Thụy nghe vậy thì hơi nhíu mày, chẳng lẽ là nữ quỷ kia quấy rối? Có lẽ nghe thấy giọng của Thần Thụy bên phía cửa sổ, Uyển Oanh đi đến, dùng tay xé ra một khe nhỏ để nhìn ra bên ngoài. Hai người cách một cánh cửa sổ trò chuyện với nhau, Thần Thụy hứa anh nhất định sẽ tìm cách đưa Uyển Oanh ra khỏi nơi đây an toàn.
Trước khi Thần Thụy đi, Uyển Oanh đã đưa anh tờ giấy có vẽ bức tranh mà cô tìm được. Cô hỏi anh tại sao năm đó lại đột nhiên cắt đứt liên lạc mà không nói lời nào với mình? Uyển Oanh bảo khi đó cô tỉnh dậy trong bệnh viện thì phát hiện anh đã biến mất Có người nói với Uyển Oanh là Thần Thụy cố tình đẩy cô xuống nước nhưng cô không tin. Bấy lâu nay cô vẫn luôn chờ anh, nhưng sao Thần Thụy vẫn không quay lại để cho cô một lời giải thích rõ ràng?
Thần Thụy trấn an Uyển Oanh, anh nói hôm nay là tết Trung Nguyên, không tiện để nói mấy chuyện yêu ma quỷ quái, chờ đến khi cả hai an toàn rời khỏi trấn Ích Xương, anh sẽ nói chuyện rõ ràng với cô sau. Dù chưa hài lòng với lời giải thích nhưng Uyển Oanh biết bây giờ không phải lúc để hờn dỗi, nên đành thôi, cô dặn Thần Thụy cẩn thận rồi cũng đi quanh phòng kiểm tra xem có thể tìm được thứ gì có ích hay không.
Thần Thụy vớt được một chiếc điện thoại cũ từ dưới hồ nước trong phủ, đầu dây bên kia là giọng của anh, kẻ nào đó cứ lặp lại những gì Thần Thụy đã nói trước khi anh chưa đặt chân vào trấn Ích Xương. Bất chợt một bàn tay trồi lên từ dưới nước và lôi chiếc điện thoại trở lại trong hồ, điều này khiến Thần Thụy giật mình kêu to một tiếng. Uyển Oanh hỏi có chuyện gì xảy ra, anh bèn kể lại chuyện kì lạ vừa rồi, Uyển Oanh nghe xong bảo có khi nào do ma quỷ không? Nhưng Thần Thụy gạt đi bảo, có lẽ anh nghe lầm thôi.
Áo Cưới Giấy 4 diễn biến tiếp tục với việc trời đột nhiên có tuyết rơi, Uyển Oanh bảo tuyết rơi giữa mùa hè là có oan tình, có khi nào hồn ma đang kêu oan không? Thần Thụy bảo chắc là do trùng hợp thôi, khuyên Uyển Oanh đừng nghĩ nhiều quá. Uyển Oanh nghe vậy thì cũng hết cách chỉ đành tiếp tục tìm kiếm trong phòng, Thần Thuỵ lúc thì nói cô cẩn thận ma quỷ, lúc lại bảo cô đừng mê tín quá, quả thật cô chẳng biết đâu mà lần.
Trong lúc Uyển Oanh kiểm tra trong phòng, Thần Thuỵ lại tiếp tục tìm kiếm xung quanh nhà, tình cờ anh tìm được một quyển sổ ghi chép, dường như do Trịnh thiếu gia để lại. Trịnh thiếu gia viết rằng từ sau khi thê tử chưa cưới là Thôi Uyển Oanh qua đời, trong nhà đột nhiên xảy ra rất nhiều chuyện lạ, thi thoảng còn thấy bóng trắng lướt qua, anh ta tự nhận mình đối xử với người nhà của Uyển Oanh cũng không tệ, nếu là hồn ma quấy phá thì quả thật có hơi vô lý.
Thần Thuỵ cảm thấy ngạc nhiên khi tân nương Thôi tiểu thư trong chuyện xưa lại trùng họ trùng tên với bạn gái cũ của anh. Thần Thuỵ vừa tìm vừa nghĩ rồi đi vào phòng đặt ba cái quan tài, một chiếc quan tài tự nhiên mở ra, rồi những hình nhân giấy ở quanh đó lần lượt ngồi dậy nhìn chằm chằm vào anh rồi đột nhiên bị thiêu rụi mà không rõ nguyên nhân.
Là một người khá gan dạ nên Thần Thuỵ không quá hoảng sợ trước hiện tượng vừa rồi, anh bình tĩnh đi ra ngoài, định sẽ kể lại cho Uyển Oanh nghe thì phát hiện tiền âm phủ bay đầy trời. Thần Thuỵ thử cất tiếng gọi nhưng không thấy Uyển Oanh trả lời. Khi định ghé mắt vào cái lỗ bị thủng ở cửa sổ để kiểm tra thì một bàn tay giấy đột nhiên chọc thủng cửa sổ làm Thần Thuỵ phải lùi lại.
Uyển Oanh không trả lời, cửa không mở được, lại còn thấy những chuyện tâm linh kỳ lạ, Thần Thuỵ lập tức chạy đi tìm cây kiếm gỗ trên bàn thờ để cứu Uyển Oanh. Lúc Thần Thuỵ mang kiếm gỗ quay lại, Thôi Uyển Oanh đột nhiên xuất hiện giục anh mau chóng cứu cô ra. Thần Thuỵ dùng kiếm gỗ chém đứt ba lá bùa dán trên cửa, nhưng phía sau cánh cửa lại không phải Thôi Uyển Oanh mà là một đám người giấy mắt mở trừng trừng.
Thấy đám người giấy tiến lại gần, Thần Thuỵ hoảng hốt lùi về sau, bất ngờ anh cảm giác được có thứ gì đó đang giữ chân anh lại. Cúi đầu nhìn xuống thì thấy một bàn tay trắng nhợt đang nắm lấy cổ chân của anh và bất ngờ lôi anh xuống hồ nước. Trước khi chìm sâu vào làn nước, bên tai Thần Thuỵ đột nhiên vang lên tiếng “cảm ơn” như xa như gần vọng về từ cõi âm ti.
Áo Cưới Giấy 4 chuyển cảnh, Thôi Uyển Oanh đứng sau cánh cửa, nhìn thấy Thần Thuỵ bị lôi xuống nước thì vội vàng gọi tên anh. Điều này vô tình thu hút sự chú ý của đám người giấy khiến bọn chúng lập tức chuyển mục tiêu tấn công sang Uyển Oanh. Trong cơn hoảng loạn, cô cắm đầu bỏ chạy rồi bị lạc vào bên trong một mật thất bị ấn, dùng giá sách chặn cửa cản đám người giấy ở bên ngoài.
Tránh thoát được một kiếp, Uyển Oanh tự trấn an rằng, Thần Thuỵ sbiết bơi, ngã xuống nước chắc không sao đâu, việc cần làm bây giờ là phải tìm đường khác để trốn ra ngoài. Thế nhưng Uyển Oanh loay hoay một lúc vẫn chưa thấy lối ra đâu, lại còn nghe tiếng Thần Thuỵ gọi cô ở cửa mật thất. Thần Thuỵ bảo lúc lặn xuống hồ, anh tình cờ tìm thấy một hang động dẫn đến chỗ này, không ngờ lại gặp được cô ở đây.
Thế nhưng cánh cửa bị kẹt nên không có cách nào vào được, vậy là cả hai chỉ đành cách một cánh cửa trò chuyện. Thần Thuỵ bảo anh có một người bạn quen trên mạng thường hỏi anh về mấy chuyện tâm linh để tìm cách cứu bạn gái của cậu ta. Cậu ta từng kể với anh rằng mình có thể dùng điện thoại để nhìn thấy và trò chuyện được với ma quỷ. Thông qua chi tiết này thì khả năng cao người bạn quen trên mạng mà Thần Thuỵ nhắc đến chính là nam chính Thân Mặc Khanh ở phần 3.
Trong lúc cả hai trò chuyện, có thể thấy Thần Thuỵ đang nghiên cứu huyền học, có kiến thức và lòng tin vào những chuyện tâm linh. Tuy vậy anh lại luôn vô thức phản bác những suy nghĩ về ma quỷ của Uyển Oanh. Có lẽ chúng ta đều cho rằng Thần Thuỵ không quan tâm đến cảm xúc của bạn gái cũ, nhưng Uyển Oanh biết, thật ra Thần Thuỵ làm vậy là vì muốn trấn an cô. Anh biết cô rất sợ ma nên luôn tìm cách lý giải mọi thứ bằng con mắt khoa học, cốt chỉ muốn cô có thể yên tâm hơn một chút.
Sau một hồi thảo luận, Uyển Oanh bảo cô cảm thấy nữ quỷ này thật ra rất đáng thương, đã bị bắt làm âm hôn còn không được siêu thoát. Có lẽ mục đích của nó khi dụ cô đến đây là muốn cô đốt cho nó một hình nhân thế mạng để nó được đi đầu thai chăng? Thần Thuỵ vốn có nghiên cứu về huyền học, ban đầu anh không đồng ý, nhưng bị Uyển Oanh thuyết phục mãi thì dần xuôi theo. Chỉ đành chép miệng bảo nếu cô cần gì thì cứ nói, anh sẽ giúp.
Để thực hiện nghi lễ, Uyển Oanh cần một hình nhân giấy để thế mạng, vật tuỳ thân, ngày sinh bát tự của người đã khuất và tiếng khóc đưa tiễn của hai người nữ. Uyển Oanh đeo chiếc nhẫn tìm được trong phòng sách rồi vẽ ngũ quan cho hình nhân tân nương giấy, dùng chu sa viết ngày sinh bát tự của nữ quỷ, nhưng thật trùng hợp khi nó cũng là ngày sinh của cô.
Ngoài ra còn có một chuyện rất kỳ lạ, đó là khi Uyển Oanh chạm tay vào cái điện thoại trong phòng sách, cô nhìn thấy cảnh một người đàn ông giống hệt với Thần Thuỵ thời còn học đại học. Tiếp sau đó là tiếng khóc thê lương của nữ quỷ vang lên, bảo rằng người đàn ông đó đã lừa gạt cô ta, làm Uyển Oanh hoài nghi, chẳng lẽ Thần Thuỵ và nữ quỷ này đã gặp nhau từ trước à?
Nhưng chuyện đó giờ không quan trọng bằng chuyện giúp nữ quỷ siêu thoát để sớm rời khỏi nơi này. Uyển Oanh ghi âm tiếng khóc của nữ quỷ kèm theo đó là tiếng khóc của cô, nhưng vì không phải dạng con gái mau nước mắt nên cô phải mất một lúc khá lâu để tìm lý do để khóc. Lý do ấy đến từ cái ngày Thần Thuỵ rời bỏ cô mà không thèm nói lời nào, may mắn Thần Thuỵ không biết cô lại rơi nước mắt vì anh ta, nếu không thì mất mặt lắm.
Sau khi chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, Uyển Oanh tiến hành nghi lễ bằng cách châm lửa đốt hình nhân giấy, nhưng đang đốt thì hình nhân tân nương lại đột ngột biến thành hình dáng của Thôi Uyển Oanh rồi cháy rụi. Tiếng khóc ai oán đột nhiên thay đổi thành tiếng cười đầy ma mị, kèm theo đó là chất giọng vô cùng rùng rợn của nữ quỷ, cô ta bảo rằng kẻ thế mạng chính là Uyển Oanh.
Uyển Oanh nghĩ rằng mình bị Thần Thuỵ lừa nên quay lại cửa mật thất để chất vấn anh, nhưng Thần Thuỵ đã biến mất từ lúc nào. Uyển Oanh càng hoang mang hơn khi tìm được một quyển sổ ghi chép dưới bàn thờ phật trong gian thờ. Theo nội dung trong quyển sổ, lúc trước nhà họ Trịnh có biết đến tín ngưỡng thờ Lục Táng bồ tát từ một thôn có chữ Thuỷ trong tên gọi, nhiều khả năng đó là thôn Mạt Thuỷ.
Cảm giác Lục Táng bồ tát sức mạnh vô biên, họ quyết định truyền bá nó đến với người dân của trấn Ích Xương, nhưng người trấn Ích Xương khi đó đang thờ phụng Lục Vương Gia nên không tin. Vậy là người nhà họ Trịnh đã kết hợp tên của “Lục Vương Gia” với hình tượng của “Lục Táng bồ tát”, tạo thành một tín ngưỡng mới gọi là “Lục lão thái gia”. Sau đó gia tộc này tích cực truyền bá tục thờ “Lục lão thái gia” khắp trấn Ích Xương.
Về phần nữ quỷ kia, nàng ta quả thật bị cha mẹ bán để làm âm hôn, nhưng đối tượng âm hôn của nàng lại là “Lục lão thái gia”, có thể thấy tục lệ này giống với tục “Tân nương giấy” đã tồn tại ở thôn Trang Linh. Trong lúc chống trả, nữ quỷ đó đã dùng kéo đâm mù một bên mắt của Trịnh lão gia. Câu chuyện tiếp theo Uyển Oanh không rõ, vì cô chỉ biết được đến đó.
Khi Uyển Oanh tìm cách giải lời nguyền quỷ thế mạng tự dưng ám vào mình thì Thần Thụy đột nhiên quay trở lại. Vừa thấy anh, Uyển Oanh lập tức trách móc Thần Thụy cố tình dạy cô cách làm sai nghi lễ, biến cô thành quỷ thế mạng, còn hỏi có phải chuyện này có liên quan với việc năm đó anh biến mất hay không? Ban đầu Thần Thụy cũng ngạc nhiên, nhưng khi nghe Uyển Oanh nhắc đến chuyện năm đó, anh lựa chọn im lặng.
Thần Thụy đưa cho Uyển Oanh lá bùa, bảo cô cầm nó rời khỏi nơi này. Theo suy luận của Thần Thụy thì có lẽ sức mạnh của nữ quỷ chỉ có thể sử dụng ở phủ nhà họ Trịnh, vậy nên chỉ cần Uyển Oanh rời khỏi đây thì sẽ an toàn. Uyển Oanh cầm lá bùa, xuất phát từ sự quan tâm, cô hỏi như vậy thì Thần Thụy làm sao đây, kết quả bị anh quát lớn đừng hỏi nhiều. Cảm thấy lòng tốt không được báo đáp, Uyển Oanh tức giận cãi nhau với Thần Thụy rồi bỏ đi, mặc kệ anh ở lại mật thất.
Nhờ có lá bùa của Thần Thụy, Uyển Oanh thành công chạy về chỗ chiếc xe của cô đang đỗ, nhưng khi ngồi lên xe, cô đột nhiên bình tĩnh suy nghĩ lại. Với cá tính của Thần Thụy, chắc chắn anh đã cố tình nói vậy để đuổi cô đi, mục đích anh làm vậy rõ ràng là vì nghĩ cho cô, sợ cô gặp nguy hiểm. Uyển Oanh siết chặt tay lái, lao ra khỏi xe vòng về nhà họ Trịnh giải cứu Thần Thụy, cô quyết định rồi, có thoát thì cả hai phải cùng thoát.
Thần Thụy cuối cùng cũng chịu thua trước thái độ cứng rắn của Uyển Oanh, quyết định tìm cách cùng cô thoát khỏi nơi này. Phía bên kia, Thần Thụy mở được một cơ quan, làm một cánh cửa mật thật bên phía Uyển Oanh mở ra. Uyển Oanh bàn với Thần Thụy xong rồi leo xuống mật thất, nhưng ngay lúc cô vừa xuống, cửa mật thất đột nhiên bị một bức tượng đá bịt lại, mà nhà họ Trịnh vốn khang trang giờ cũng trở nên hoang phế.
Theo dõi để không bỏ lỡ những bài viết tiếp theo về Áo Cưới Giấy 4 nhé!
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn