Phụ Lục
Cũng đã vài năm kể từ ngày dân tình ném đá J.K. Rowling vì tư tưởng cùng những phát ngôn đầy bất ổn. Làm sóng phản đối tác giả đã lan đến cả bộ truyện Harry Potter và dĩ nhiên tựa game Hogwarts Legacy cũng không nằm ngoài vùng phủ sóng. Tất nhiên bản thân trò chơi chẳng có lỗi lầm gì cả, bản thân tác giả bộ truyện cũng không tham gia vào quá trình sản xuất của tựa game.
Nói chung là ân oán giang hồ không họa tới vợ con, có thể bạn chẳng ưa J. K. Rowling nhưng tẩy chay theo kiểu cực đoan, bài xích mọi thứ có liên quan thì nó lại quá lố. Bản thân Hogwarts Legacy dù vừa mới ra mắt đã nhận được sự ủng hộ nhiệt tình từ các fan hâm mộ, đồng thời được đánh giá là một trong những game nhập vai thế giới Harry Potter đáng chơi nhất.
Thế nên với một đứa từng mê mẩn thế giới phù thủy thì nói thật là tôi khoái cái game này lắm. Tôi đã cày xong cốt truyện chỉ trong một hai ngày sau khi game ra mắt nên là trong video hôm nay, hãy để tôi tóm tắt lại cho bạn một cách ngắn gọn những gì đã xảy ra ở Hogwarts Legacy nhé!
Vào vai một phù thủy 15 tuổi chuẩn bị nhập học Hogwarts, tôi được giáo sư Fig và một quan chức của bộ phép thuật là ngài George Osric đích thân đưa đến trường. Trên đường đi, ngài George đưa cho giáo sư Fig chiếc hộp do vợ của giáo sư để lại. Thấy lạ nên tôi mượn xem thử và tình cờ mở được chiếc hộp, phát hiện bên trong hóa ra là một cái khóa cảng.
Lúc này, cỗ xe bay của chúng tôi bị một con rồng tập kích, ngài George không may về chầu ông bà. Còn tôi và giáo sư Fig thì được khóa cảng dịch chuyển đến một khu vực gần biển ở vương quốc Anh. Chúng tôi dùng phép thuật sửa cầu để đến khu tàn tích và được đưa đến ngân hàng Gringotts.
Yêu tinh canh giữ ngân hàng đưa chúng tôi đến căn hầm số 12 nơi cất giữ những di vật của chủ nhân chiếc khóa cảng. Sau khi bước vào bên trong và đối đầu với một nhóm các chiến binh bảo vệ bằng đá. Chúng tôi tìm thấy cái “Tưởng ký” và phát hiện nơi này do phù thủy Percival Rackham dựng lên nhằm tìm kiếm những người có thể sử dụng phép thuật cổ xưa giống ông ta, và người đó chính là tôi.
Lúc này thủ lĩnh của đám yêu tinh nổi loạn tên là Ranrok đột nhiên xuất hiện và muốn cướp ký ức của Percival. Trong lúc đấu phép, chúng tôi vô tình làm thức tỉnh bức tượng thủ lĩnh bảo hộ tối cao. Nhờ nó tấn công Ranrok, tôi và giáo sư Fig mới kịp tìm được cánh cổng dịch chuyển đến Hogwarts. Tôi khá hoang mang vì tại sao mình có thể thấy phép thuật và ký hiệu cổ trong khi giáo sư lại không thể.
Tại Hogwarts, tôi được Chiếc mũ phân loại xếp vào nhà Gryffindor. Phineas Nigellus Black, người mà trăm năm sau được giới thiệu là vị hiệu trưởng bị ghét nhất tại Hogwarts, bắt đầu nói về những nội quy do ông ta đặt ra và có khá nhiều học sinh khó chịu vì điều đó. Kết thúc buổi lễ, tôi được đưa về ký túc xá, từ đó hành trình khám phá những di sản của tôi tại Hogwarts chính thức bắt đầu.
Một ngày nọ, trong lúc cùng bạn đến làng Hogsmeade chơi, tôi chạm mặt một con yêu tinh khổng lồ và thành công tiêu diệt nó. Trên đường về, tôi vô tình nhìn thấy thủ lĩnh yêu tinh Ranrok đang bàn với gã phù thủy hắc ám Victor Rookwood tìm cách bắt tôi để lấy lại cái Tưởng ký. Ranrok nhận ra sự hiện diện của tôi nên sai tên Victor đuổi theo, buộc tôi phải trốn vào quán Ba Cây Chổi.
Gã Victor theo sát chúng tôi, sau khi thấy tôi ngồi trong quán, gã bắt đầu đe dọa buộc bà chủ quán giao tôi ra. Thấy gã cố tình gây sự nên những vị khách khác cũng đứng lên bảo vệ bọn tôi, khiến gã bỏ đi trong tức tối. Sau khi về Hogwarts an toàn, tôi đã kể chuyện này cho giáo sư Fig nghe và biết Ranrok đang điều khiển đám quỷ khổng lồ chuẩn bị tấn công Hogwarts.
Mọi manh mối giáo sư Fig tìm được đã dẫn chúng tôi đến thư viện, nhưng vì giáo sư Fig bị hiệu trưởng gọi đi trao đổi công việc, nên tôi phải hành động một mình. Dưới sự giúp đỡ của bạn bè, tôi đã thành công đột nhập vào bên trong “Khu vực hạn chế” của thư viện và tìm thấy quyển sách cùng cái chậu Tưởng ký.
Dựa vào mảnh ký ức đầu tiên trong chậu, tôi thấy nhóm bốn phù thủy được gọi là các Hộ vệ đang phục hồi một ngôi làng bị tàn phá bởi hạn hán. Hành động tốt đẹp của họ đã truyền cảm hứng cho cô gái tên là Isidora Morganach và khiến cô có khát vọng được gia nhập Hogwarts. Thông qua mảnh ký ức thứ hai, tôi biết rằng bốn Hộ vệ đó đều từng là giáo sư tại Hogwarts.
Cô gái tên Isidora Morganach cũng nhập học trễ vào năm thứ năm và có khả năng sử dụng ma thuật cổ xưa như tôi. Tôi mang quyển sách về và kể toàn bộ sự việc cho giáo sư Fig nghe nhưng phát hiện quyển sách lại bị mất vài trang. Lúc này giáo sư Fig bị gọi về Luân Đôn nên tôi xung phong đảm nhận việc tìm những trang sách bị mất.
Sau một thời gian mày mò, tôi gặp được cựu học sinh Hogwarts nhưng giờ đã biến thành ma tên Richard Jackdaw. Trong lúc giúp đỡ Jackdaw tìm lại cơ thể, tôi cũng tìm thấy những trang sách bị mất nằm cạnh bộ xương của anh ta. Ngoài ra nhờ Jackdaw mà tôi tìm thấy Phòng Bản Đồ nằm sâu bên dưới Hogwarts và nhìn thấy chân dung của bốn Hộ vệ.
Đó là Percival Rackham - chủ nhân của căn hầm số 12 ở ngân hàng Gringotts, Charles Rookwood, Niamh Fitzgerald và San Bakar. Tuy bốn vị ấy đã qua đời từ rất lâu, nhưng họ vẫn tồn tại với hình thức những bức chân dung biết nói. Cụ Rackham chia sẻ họ đã dùng cả đời để giữ bí mật về sự tồn tại của phép thuật cổ xưa với thế giới phù thủy.
Nhưng giờ đây vì tôi cũng sở hữu phép thuật cổ xưa nên họ đồng ý chia sẻ nó với tôi. Tuy nhiên, tôi phải mang quyển sách mình tìm thấy ở thư viện đến đây thì cụ Rackham mới đồng ý tiết lộ mọi việc. Sau khi giáo sư Fig trở về từ Luân Đôn, tôi đã thuật lại mọi chuyện cho ông biết, và chúng tôi mang theo quyển sách quay lại Phòng Bản Đồ để nghe câu chuyện về ma thuật cổ xưa.
Sau khi đặt quyển sách lên bục, một bản đồ khu vực Hogwarts hiện ra trên nền nhà. Cụ Rackham nói rằng có bốn vật chứa phép thuật cổ xưa sẽ xuất hiện trên bản đồ, tôi cần phải thu thập chúng để bản thân trở nên mạnh mẽ hơn. Đương nhiên câu chuyện không đơn giản như thế, cứ mỗi lần tìm thấy một vật chứa, tôi sẽ biết thêm những sự kiện quan trọng trong quá khứ.
Các bạn còn nhớ Isidora Morganach không, cô gái cũng sở hữu phép thuật cổ xưa chứ? Trong quá khứ, gia đình Isidora có 2 anh em nhưng anh của Isidora bị bệnh nặng. Khi bốn Hộ vệ đến giải cứu ngôi làng bị hạn hán, Isidora vì quá kích động nên đã không lên tiếng, vậy nên họ đã không biết để chữa cho anh của cô.
Sau khi lớn lên, Isidora đến Hogwarts học tập và trở thành một phù thủy sở hữu phép thuật cổ xưa dưới sự dẫn dắt của cụ Rackham. Tuy nhiên anh trai của Isidora cũng đã qua đời vì bệnh, còn cha cô thì trở nên trầm cảm sau sự ra đi của con trai. Isidora nói với cụ Rackham rằng cô muốn dùng phép thuật để chuyển nỗi đau của cha sang cho mình, nhưng cụ Rackham ngăn cản vì đó là điều cấm kỵ.
Tuy nhiên Isidora vẫn lén nghiên cứu ma thuật cổ xưa nhằm thực hiện điều đó. Cô thậm chí còn biểu diễn ma thuật chiết xuất nỗi đau của cha mình vào một lọ thủy tinh trước mặt bốn Hộ vệ. Đó là khởi đầu đầy hứa hẹn nhưng rồi Isidora càng ngày càng trầm mê với sức mạnh và bắt đầu tha hóa. Tiếp xúc quá nhiều với sự đau khổ của nhân loại khiến cô bắt đầu thích thú nó đồng thời khao khát cảm giác được hấp thụ nỗi đau của mọi người.
Bốn hộ vệ nhanh chóng nhận ra thứ Isidora lấy đi không chỉ là nỗi đau mà còn bao gồm mọi cảm xúc của nạn nhân. Nếu cứ để Isidora lạm dụng ma thuật cổ xưa vào điều đó thì cô ta sẽ gây ra một hậu quả vô cùng khủng khiếp. Nhưng họ đã đến muộn một bước, vì Isidora đã ra tay với các học sinh trong trường và tích tụ những cảm xúc đó vào quả cầu khổng lồ.
Trong trận chiến ngăn cản Isidora, cả cô ta và Hộ vệ Niamh đều tử vong. Ba Hộ vệ còn lại không thể phá thủy quả cầu cảm xúc, trong khi nó lại chứa sức mạnh quá lớn, nếu để rơi vào tay kẻ xấu sẽ xảy ra hậu quả khôn lường. Chính vì vậy, họ đã quyết định giữ bí mật về điều này bằng cách bảo vệ nó và tạo ra những thử thách để tìm người có thể phá hủy quả cầu cảm xúc kia. Đó không ai khác chính là tôi.
Đến đây thì câu chuyện quá khứ xem như hết, chúng ta sẽ cùng quay về với gã Ranrok bị lãng quên từ nãy đến giờ. Trong quá trình vượt qua những thử thách do các hộ vệ đặt ra, tôi sẽ thường xuyên bị gã Ranrok và đám yêu tinh lâu la của gã ngáng đường. Như mọi yêu tinh khác, gã ta không ưa phù thủy và gã cũng đang nhắm đến sức mạnh của quả cầu cảm xúc.
Lý do Ranrok để mắt đến quả cầu là vì nguyên liệu tạo ra nó do đám yêu tinh cung cấp. Theo quan điểm của yêu tinh, nhân loại chỉ mướn đồ của chúng sử dụng. Sau khi chủ nhân qua đời, đồ vật đó phải được trả về cho chúng. Ngoài ra Ranrok còn muốn dùng sức mạnh trong quả cầu để gây chiến với giới phù thủy nên gã luôn phá tôi suốt ngần ấy thời gian.
Nhưng tại sao Ranrok lại muốn làm vậy? Đó là vì lúc trước, phù thủy từng ngược đãi và áp bức yêu tinh nên Ranrok muốn đứng lên đòi lại công bằng cho những đồng bào của mình. Tuy nhiên, anh trai của Ranrok là Lodgok lại quyết định đứng về phía tôi thay vì ủng hộ Ranrok, dẫn đến việc anh em tương tàn, kết quả là Ranrok đã xuống tay với cả anh trai của mình.
Sau khi biết tường tận về ma thuật cổ xưa từ Ranrok, gã phù thủy hắc ám Victor lại quyết định bắt tay với tôi để chống lại Ranrok. Đương nhiên chẳng phải vì gã đứng về phe chính nghĩa hay lương tâm thức tỉnh đột xuất. Đây chẳng qua là một thằng cha theo chủ nghĩa thượng đẳng huyết thống nên gã cho rằng ma thuật cổ xưa nên thuộc về phù thủy chứ không phải giống loài hạ đẳng như yêu tinh.
Nhưng đạo bất đồng tất không chung đường, vì mục tiêu của tôi là phá hủy chứ không phải chiếm đoạt nguồn năng lượng đó nên tôi đã có một trận chiến nảy lửa với Victor. Kết quả là gã bị tôi đưa về gặp Merlin. Bốn hộ vệ sau đó đã mở cánh cửa đến nơi cất giấu quả cầu cảm xúc của Isidora, nhưng gã Ranrok cũng đang trên đường đến đó.
Đương nhiên không chỉ một mình gã, mà đội quân yêu tinh phản loạn cũng tham gia cuộc chiến khốc liệt này. Tôi và giáo sư Fig đã phải vất vả chống trả, những giáo sư khác của Hogwarts sau khi biết tin cũng xuất hiện giúp tôi cầm chân đám yêu tinh. Nhưng dù đã cố gắng hết sức thì chúng tôi vẫn để Ranrok hấp thụ được sức mạnh của quả cầu và biến thành một con rồng khổng lồ.
Nó bắt đầu công cuộc chinh phục thế giới, mở đầu bằng việc phá hủy trường phép thuật Hogwarts. Thân là người sở hữu ma thuật cổ xưa, tôi đã có trận đối đầu trực diện với Ranrok và giành chiến thắng. Sau khi Ranrok bị đánh bại, năng lượng bắt đầu thoát ra khỏi người gã và tụ lại thành quả cầu cảm xúc khổng lồ. Chỉ khi tôi giải phóng toàn bộ mọi cảm xúc trong quả cầu thì mọi thứ mới kết thúc.
Đáng buồn thay giáo sư Fig, người đã đồng hành cùng tôi suốt thời gian qua cũng ra đi mãi mãi trong trận chiến cuối cùng ấy. Kết thúc trò chơi, cả trường Hogwarts đã cùng nhau tổ chức lễ tưởng niệm cho giáo sư Fig, những gì ông đã làm cho trận chiến này là đáng để ghi công mãi mãi về sau như một người hùng thầm lặng.
Đương nhiên đó chỉ là True Ending và trò chơi vẫn còn một kết thúc khác. Trong Evil Ending, giáo sư Fig sẽ không chết còn tôi thì hấp thụ năng lượng cảm xúc của quả cầu tương tự như những gì Isidora từng làm. Dù mục đích là phá hủy quả cầu nhưng câu chuyện sẽ dừng lại ở đó mà không có câu trả lời chính xác là liệu sau khi quả cầu bị phá hủy, tôi có dần trở nên tha hóa như Isidora năm xưa hay không.
Tuy những lựa chọn của bạn sẽ ảnh hưởng đến một vài chi tiết xảy ra trong trò chơi, nhưng về cơ bản cốt truyện chính của Hogwarts Legacy sẽ xảy ra theo những gì tôi vừa kể trên. Và đương nhiên là tôi chỉ kể những chi tiết mà bản thân nghĩ là ảnh hưởng quan trọng đến cốt truyện, nên sẽ có những chi tiết ngoài lề như việc nhân vật chính từng muốn sử dụng phép thuật chiết xuất nỗi đau để giúp bạn bè tôi không đề cập đến.
Ngoài ra khi tôi xem một vài bài viết trên mạng thì có người còn mở được kết thúc là nhân vật chính giành được cúp nhà nữa. Cái này tôi phải chơi lại game để kiểm chứng mới được nhưng quan trọng là game có tổng cộng bao nhiêu kết thúc nhỉ? Bạn nào đã cày xong game và mở thêm kết thúc khác thì để lại bình luận cho tôi biết với nhé.
Cuối cùng do lâu rồi không đọc Harry Potter nên có thuật ngữ nào của thế giới phù thủy mà tôi dùng sai thì anh em bỏ qua cho. Giờ thì xin chào và hẹn gặp lại các bạn trong những video sau, bái bai.
Theo dõi để không bỏ lỡ những bài viết hay về game nhé~
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn