Phụ Lục
Đồ chơi luôn là món quà ưa thích của rất nhiều người, không chỉ của trẻ con mà còn của cả người lớn. Trong bộ phim Toy Story, hẳn ai cũng cảm thấy thích thú với ý tưởng những món đồ chơi có thể cử động hoặc giao tiếp với nhau như con người của nhà chuột. Và chắc hẳn ai cũng nhớ, trong phần Toy Story đầu tiên, Woody và Buzz Lightyear đã từng có những trận cãi nhau nảy lửa chỉ vì Woody không muốn Buzz cướp đi sự chú ý của cậu chủ Andy.
Vậy thì sẽ như thế nào nếu những ý tưởng đó được thể hiện dưới góc nhìn của một tựa game kinh dị? Nếu cảm thấy tò mò với điều đó thì hôm nay, chúng ta sẽ đến với một tựa game visual novel sở hữu đồ họa vô cùng đáng yêu nhưng cũng không kém phần máu me, kinh dị mang tên “Don’t Toy With Me”. Trước khi bắt đầu video, mọi người đừng quên nhấn like, đăng ký và nhấn vào nút chuông thông báo để không bỏ lỡ những video ra mắt sắp tới của nhé.
Bây giờ thì, chúng ta bắt đầu thôi nào.
Mở đầu trò chơi, ta sẽ thấy cảnh cô búp bê sứ Dahlia đang nói chuyện với người bạn thỏ bông Wisker trong ngôi nhà búp bê của cô. Có vẻ như Dahlia đã khá cũ kĩ, vì ta có thể thấy trên gương mặt cô có một vết nứt tương đối rõ ràng. Trong lúc trò chuyện với Wisker, Dahlia tỏ ra là một cô gái có xu hướng bạo lực vì đã đe dọa sẽ rạch miệng Wisker để cậu có thể tham gia buổi tiệc trà của cô một cách dễ dàng hơn.
Câu chuyện chỉ thật sự bắt đầu khi người chủ giới thiệu cho Dahlia biết người bạn mới là chú hề u sầu Huxley. Vì lâu rồi căn nhà búp bê mới đón một vị khách mới nên Dahlia tỏ ra rất thích thú với sự có mặt của Huxley. Nhưng trái với sự hào hứng của Dahlia, Wisker lại sợ hãi và cố gắng giữ khoảng cách với Huxley hết mức có thể.
Dahlia ôm Huxley ra khỏi hộp quà, vì được làm từ vải bông nên Huxley không thể đứng thẳng như Dahlia mà chỉ có thể ủ rũ dựa vào người cô búp bê. Dahlia ôm Huxley vào bếp và đặt cậu lên ghế để cả hai có thể tiện nói chuyện với nhau hơn, còn Wisker thì trốn vào phòng vì không thích nói chuyện.
Trong bếp, Dahlia hào hứng pha trà mời Huxley, nhưng cậu hề thì chỉ ủ rũ nhìn Dahlia làm cô búp bê có phần bối rối. Để chứng minh mình là một người chủ hiếu khách, Dahlia cố gắng khơi chuyện để nói với Huxley, chính điều đó đã làm chàng hề cảm kích và cuối cùng cũng chịu mở lời tâm sự với Dahlia.
Nghe Huxley nói ước mơ của cậu là có thể tự do đi lại trong nhà, Dahlia đã ngỏ lời giúp cậu hề. Cô búp bê đã xin người chủ một cái lò xo và gắn nó vào thân dưới để làm chân của Huxley. Cậu hề không mất quá nhiều thời gian để làm quen với đôi chân mới, và có vẻ cậu cũng khá thích nó nữa.
Thấy Huxley đã vui hơn, Dahlia dọn dẹp tầng áp mái dùng để đặt những đồ bỏ đi và biến nó thành phòng ngủ cho cậu bạn mới. Huxley nói đùa bảo Dahlia tàn nhẫn quá, vừa giúp cậu xong đã vội đá cậu sang một căn phòng xập xệ rồi. Dahlia tỏ ra bối rối và vội giải thích ý mình không phải thế, Huxley thấy vậy thì cười bảo cậu chỉ đùa thôi.
Sau đó Dahlia đưa Huxley đi tham quan căn nhà và dặn cậu không được lẻn vào phòng đọc trộm nhật ký của cô, Huxley cũng gật đầu hứa anh tuyệt đối sẽ không làm thế. Vài ngày sau đó, Dahlia và Huxley cùng đọc sách và dùng tiệc trà, cả hai dần trở thành hai người bạn thân, đến cả Wisker nhát gan cũng dần thân thiết với Huxley hơn trước. Tuy nhiên, người chủ bắt đầu chú ý đến tình huống này và bắt đầu lo lắng, vì mục đích tặng Huxley cho Dahlia là muốn cậu làm bạn với cô búp bê, hay nói trắng ra là làm đồ chơi cho Dahlia, nên người chủ không hy vọng Wisker sẽ thân thiết với Huxley hơn Dahlia.
Thời gian đầu, Dahlia và Huxley tỏ ra khá hòa hợp với nhau, nhưng càng ở chung lâu, giữa cô búp bê và chàng hề bắt đầu xảy ra những tranh cãi vì tính cách không phù hợp. Qua những lần Dahlia trò chuyện với Huxley, chúng ta có thể thấy cô búp bê này hơi thảo mai, và luôn vô tình một cách có chủ đích để nhắc nhở cho Huxley biết thân phận của cậu trong cái nhà này chẳng qua chỉ để mua vui cho cô ta mà thôi.
Lẽ dĩ nhiên, Huxley đã ít nhiều nhận ra sự ám chỉ đó. Vậy nên thi thoảng, ta sẽ thấy Huxley nói những câu bông đùa đầy ngụ ý về việc Dahlia đã tàn nhẫn hay vô tâm với cậu ta như thế nào. Còn người chủ thì luôn đứng về phía Dahlia và hy vọng Huxley nên dừng những trò đùa này lại để tránh làm Dahlia mất vui.
Thời gian trôi qua, mối quan hệ giữa Huxley và Dahlia càng ngày càng căng thẳng. Cô búp bê Dahlia xem căn nhà này là nhà mình, và Huxley chỉ là một người ở nhờ, vậy nên cô muốn Huxley nên biết điều một chút và ngừng các trò chọc tức cô lại. Còn chú hề Huxley thì bắt đầu cảm thấy phiền chán với thái độ thảo mai, vô lý và lúc nào cũng đóng vai nạn nhân của Dahlia, trong khi có nhiều chuyện cậu thấy rõ ràng cô búp bê mới là người sai.
Tuy vậy, trong những cuộc cãi vã, Huxley sẽ luôn nhường Dahlia một bước, có lẽ do cậu ta cảm nhận được người chủ sẽ luôn thiên vị Dahlia hơn, và nếu Huxley cố tình kiếm chuyện với Dahlia thì chẳng được lợi ích gì cả, ngược lại cậu còn có thể bị nhét lại vào hộp rồi bỏ vào một xó xỉnh nào đó, và đương nhiên Huxley không muốn điều đó chút nào.
Nhưng Huxley càng nhường nhịn thì Dahlia càng trở nên độc đoán, những cuộc cãi vã nổ ra đa phần đều do cái tính đỏng đảnh thất thường của Dahlia. Người chủ cũng cảm nhận được điều đó và bắt đầu tự hỏi việc đem Huxley tặng cho Dahlia có phải là một quyết định đúng đắn hay không?
Thế rồi vào một ngày kia, Huxley đã lẻn vào phòng và lấy cắp quyển nhật ký của Dahlia. Tôi không rõ tại sao Huxley lại làm vậy, nhưng có lẽ cậu hề muốn trả thù nàng búp bê bằng cách xâm phạm quyền riêng tư chăng? Huxley mang quyển ký về căn gác cũ kỹ của mình và bắt đầu đọc nó. Thông qua những dòng chữ trong nhật ký của Dahlia, Huxley biết được cô búp bê từng có những ký ức không mấy vui vẻ với những món đồ chơi khác. Nơi Dahlia sống vốn không phải ở ngôi nhà búp bê này, cô chỉ vừa được chuyển đến đây không lâu.
Lúc trước, căn nhà này thuộc về một món đồ chơi tên Lucille, và Dahlia phải sống ở tầng áp mái, tức là nơi Huxley đang ở hiện tại. Ban đầu, Dahlia sống rất hòa thuận với Lucille, nhưng sau đó Lucille bắt đầu có những biểu hiện như muốn đuổi cô búp bê đi, đến cả vết nứt trên mặt Dahlia cũng là do Lucille gây ra. Nhưng lúc đó, người chủ lại chỉ tin lời Lucille chứ không phải Dahlia như bây giờ.
Huxley đột nhiên không tìm thấy tên của Lucille trong những trang nhật ký sau, thay vào đó là tên của một món đồ chơi khác. Món đồ chơi đó tên là Theodore và từng khá thân thiết với chú thỏ bông Wisker, tuy nhiên Dahlia lại có vẻ không mấy yêu thích cậu bạn mới này. Thế rồi trong vài trang sau, tên của Theodore cũng biến mất, thay vào đó là tên của Huxley.
Ban đầu, Dahlia dường như rất thích thú với sự có mặt của Huxley, tuy nhiên, càng về sau thì Dahlia lại càng cảm thấy Huxley đang dần thay thế vị trí của cô trong lòng chủ nhân, có lẽ đó chính là lý do vì sao Dahlia luôn gây chuyện một cách vô thức với Huxley. Trong trang mới nhất của quyển nhật ký, Dahlia có đề cập đến việc giữa cô và Huxley sẽ có một người bị thay thế, và cô sẽ không muốn điều đó xảy ra. Việc này làm Huxley tự hỏi, ý của Dahlia là không để cho cả hai bị thay thế, hay là cô sẽ không để cậu thay thế vị trí của cô?
Sau khi đọc xong, Huxley nhân lúc Dahlia không để ý đã lén mang trả quyển nhật ký về chỗ cũ, nhưng đáng tiếc là anh bị Dahlia phát hiện. Cả hai đã có một trận cãi nhau kịch liệt, và trong cơn tức giận, Huxley đã vô tình đẩy ngã Dahlia làm cô búp bê bị thương. Người chủ thấy tình thế ngày càng xấu thì quyết định can thiệp vào trận cãi vã giữa hai người.
Dưới sự yêu cầu Dahlia, người chủ đã lấy cái lò xo giữ thăng bằng ra khỏi người Huxley, điều đó chẳng khác nào chặt đi đôi chân và làm việc di chuyển của cậu ta trong ngôi nhà búp bê trở nên khó khăn hơn. Dahlia nở nụ cười đắc thắng và đuổi chú hề về phòng, sau đó cô búp bê cảm ơn chủ nhân vì đã quyết định đứng ra bênh vực cô thay vì bảo vệ Huxley.
Trước khi bỏ đi, người chủ đã kiểm tra Huxley xem tình trạng của cậu ta thế nào. Huxley có vẻ khá tổn thương do sự việc vừa rồi, dường như cậu đang phải chịu tất cả sự bất công trong căn nhà này, bao gồm việc mình sẽ sớm bị ném vào xó xỉnh nào đó nếu Dahlia không còn thích cậu ta nữa. Huxley nằm cuộn mình trong cái hộp với bộ dáng rầu rĩ, chẳng nói chẳng rằng, dường như cậu ta đang suy tính điều gì đó.
Đêm đó, người chủ bị đánh thức vì một tiếng động khá lớn phát ra từ ngôi nhà búp bê. Khi đến kiểm tra, người chủ cảm thấy vô cùng ngạc nhiên khi Huxley đã không còn nằm bên trong cái hộp nữa. Sau khi tìm khắp ngôi nhà, cuối cùng người chủ bàng hoàng nhận ra Huxley đang ngồi cạnh giường của Dahlia, và bên cạnh là cô búp bê với cái đầu bị đập phá nghiêm trọng đến mức nhãn cầu bị ra ngoài.
Huxley nhìn thấy người chủ thì bình thản nói rằng chủ nhân thật tàn nhẫn khi đã đưa cậu ta vào đây rồi lại lựa chọn đứng về phía Dahlia. Huxley cầm một phần gương mặt bị vỡ của Dahlia lên áp vào mặt mình và bảo Wisker đã trốn đi nơi nào không rõ, nên bây giờ chủ nhân chỉ còn mỗi mình cậu ta là đồ chơi mà thôi.
Đến đây, bạn sẽ có hai lựa chọn là giữ hoặc vứt bỏ Huxley. Nếu lựa chọn vứt bỏ, người chủ sẽ cầm Huxley lên và xé xác cậu ta ra làm đôi. Giờ thì Huxley chẳng còn gì ngoài một đống vải vụn, và người chủ phải tìm một món đồ chơi khác để lấp đầy ngôi nhà búp bê.
Nếu bạn chọn giữ lại Huxley, người chủ chỉ đơn giản là để cậu ta ở lại một mình trong căn nhà, và thi thoảng sẽ đến kiểm tra, trò chuyện với Huxley để cả hai thân thiết trở lại. Nhưng đương nhiên, tình cảm của cả hai sẽ không thể nào được như lúc trước nữa.
Trong một diễn biến khác, nếu người chủ thân thiết với Huxley hơn và đưa ra những lựa chọn bênh vực chú hề thay vì cô búp bê sứ, Dahlia sẽ dần trở nên xấu tính vì ghen tị. Cô cảm thấy đáng lẽ những sự quan tâm đó phải là đặc quyền của cô chứ không phải của Huxley, và lúc này, ta sẽ thấy Dahlia sợ bị vứt bỏ hơn bao giờ hết.
Khi sự ghen tị lên đến đỉnh điểm, Dahlia sẽ cầm dao và tấn công Huxley. Không để người chủ kịp ngăn cản, Dahlia đã mổ bụng Huxley, moi đống bông gòn trong bụng chú hề và cắt đầu Huxley ra làm hai. Nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ này, người chủ nhân lùi về sau vì hoảng hốt và cố tìm cách để bắt Dahlia lại.
Thế nhưng vì bây giờ cô búp bê đang cầm dao, và người chủ thì chẳng muốn chạm vào Dahlia khi cô đang trong trạng thái điên rồ thế này chút nào. Vì vậy người chủ đã quyết định tìm một cái lọ để bỏ Dahlia vào. Nhưng khi mang cái lọ quay lại căn nhà búp bê, một mùi khét như có thứ gì đó bị cháy đột nhiên xộc lên mũi người chủ nhân. Là Dahlia, có lẽ muốn người chủ phải thấy ân hận vì bỏ rơi cô nên Dahlia đã tự thiêu trên căn gác của ngôi nhà búp bê.
Lúc này, người chơi sẽ phải đưa ra hai lựa chọn là cứu hoặc cứ bỏ mặc Dahlia chết cháy trên căn gác, như một cách để cô tự chuộc lỗi vì đã gây ra cái chết của Huxley. Nếu người chơi lựa chọn vứt bỏ Dahlia thì Dahlia sẽ bị thiêu rụi trong ngọn lửa. Còn người chủ thì tự nhủ Dahlia đáng bị vậy, sẽ có một món đồ chơi khác thay thế vị trí của cô sớm thôi.
Nếu chọn cứu Dahlia, người chủ nhân sẽ cố gắng đặt cô vào cái lọ và mang Dahlia đến bồn tắm. Ngọn lửa bị dập tắt ngay sau đó, nhưng tóc và quần áo của Dahlia đã bị ngọn lửa thiêu rụi, giờ cô chỉ là một con búp bê sứ đen nhẻm xấu xí. Thế nhưng người chủ vẫn quyết định sửa chữa Dahlia và giữ cô ở lại, bởi vì theo ý nghĩa nào đó, việc Dahlia trở nên thân tàn ma dại như thế cũng là do sự thiên vụ của người chủ mà ra. Chỉ là hy vọng, thảm kịch như vậy sẽ không xảy ra thêm lần nào nữa.
Và phía trên là 4 cái kết cũng như câu chuyện xảy ra trong “Don’t Toy With Me”, và như anh em thấy đấy, tựa game này không hề có kết thúc nào được xem là có hậu. Cho dù người chơi chọn Dahlia hay Huxley thì cuối cùng một trong hai món đồ chơi vẫn sẽ bị sự ghen tị làm mờ mắt và giết chết người còn lại.
Nhưng nếu vậy, liệu Dahlia và Huxley có phải là người xấu vì đã sát hại người bạn của mình chỉ để độc chiếm tình yêu của chủ nhân không? Theo cá nhân tôi là không hẳn, vì những gì mà Dahlia và Huxley gây ra là hậu quả từ một chuỗi những hành động thiên vị thái quá của người chủ mà thôi.
Đầu tiên, ta hãy nói về Dahlia. Cô là con búp bê sứ được người chủ yêu thích nhất, ta có thể thấy là dù đã có bao nhiêu món đồ chơi thì cuối cùng, người chủ vẫn chỉ giữ lại một mình Dahlia, đương nhiên là tôi nghĩ Dahlia cũng đã tác động một chút gì đó đến những người bạn đồ chơi khác, chẳng hạn như giả vờ làm người bị hại hoặc phá hỏng như món đồ chơi đó. Bằng chứng rõ ràng nhất là những cái tên trong nhật ký của Dahlia đều biến mất một cách đột ngột và sự sợ hãi Dahlia hơi thái quá của Wisker.
Để có được tình yêu của chủ nhân nên Dahlia đã tự ám thị với bản thân rằng cô là món đồ chơi đặc biệt nhất. Và cũng chính vì điều đó nên khi thấy chủ nhân tỏ ra yêu quý Huxley hơn và tặng quà cho anh ta, Dahlia đã bắt đầu ghen tị với tình cảm đó. Cô cảm thấy vị trí của mình bị đe dọa và cho rằng nên loại bỏ Huxley nếu không muốn một ngày nào đó bị cậu ta thế chỗ. Chính sự thiên vị rõ ràng của người chủ đã dẫn Dahlia đến hành động giết chết Huxley.
Dĩ nhiên với tình cảm mãnh liệt như vậy thì dù người chơi có chọn cứu hay bỏ mặc Dahlia trong kết thúc của cô, Dahlia vẫn sẽ cảm thấy tổn thương và vết thương đó có lẽ sẽ chẳng bao giờ chữa lành được. Bởi vì cô búp bê sứ biết mình đã không còn xinh đẹp và chủ nhân đã chẳng còn tình cảm với cô nữa, một ngày nào đó cô cũng sẽ bị thay thế bởi một món đồ chơi khác mà thôi.
Nói về Huxley, ta đều biết ban đầu người chủ nhân tặng anh cho Dahlia với mục đích làm bạn với cô búp bê. Hành động này nói lên rằng người chủ không hề quan tâm đến Huxley mà chỉ xem anh như một món quà không hơn không kém. Chính vì điều đó mà Huxley rất dễ thỏa mãn và cảm thấy hạnh phúc với những cử chỉ quan tâm, dù nhỏ nhặt nhất được chủ nhân dành cho.
Nhưng cũng chính vì vậy mà Huxley vô cùng thiếu thốn cảm giác an toàn. Anh sợ mình sẽ bị vứt bỏ khi không còn giá trị với Dahlia và chủ nhân. Hành động gỡ lò xo khỏi người Huxley khi anh vô tình làm tổn thương Dahlia đã trực tiếp đẩy chú hề vào sự tuyệt vọng cùng cực. Hình ảnh Huxley nằm cô đơn và buồn bã trong chiếc hộp khiến ai cũng cảm thấy xót xa. Chính cảm xúc tiêu cực đó đã đẩy Huxley đi đến quyết định phá hủy Dahlia, thứ quan trọng nhất của chủ nhân.
Có thể nói, trong câu chuyện này cả Dahlia và Huxley đều chỉ là nạn nhân, và họ đang bị người chủ mà mình yêu quý chi phối tình cảm. Dù người chủ trong trò chơi không được khắc họa rõ nét về hành động hay ngoại hình, nhưng thông qua những đoạn dẫn trong trò chơi, có thể thấy con người này chẳng qua chỉ đang chơi đùa với tình cảm của Dahlia và Huxley mà thôi.
Chính thái độ và cách cư xử thiên vị quá mức của người chủ đã đẩy Dahlia và Huxley đến đường cùng, khiến họ tự giết hại lẫn nhau. Với chủ nhân, Dahlia và Huxley chẳng qua chỉ là một món đồ chơi có thể dễ dàng thay thế bằng những món đồ chơi khác. Nhưng với Dahlia và Huxley, chủ nhân giống như cả thế giới và họ sẽ chấp nhận làm mọi thứ, thậm chí cả những điều xấu xa nhất chỉ để giành được sự sủng ái.
Ở một góc nhìn khác, tôi cho rằng Dahlia và Huxley làm ra những hành vi điên cuồng như vậy không hoàn toàn chỉ vì yêu quý chủ nhân của mình. Có lẽ vì họ biết, nếu không được chủ nhân quan tâm nữa thì sẽ phải đón nhận một kết cục tàn khốc, họ có thể sẽ bị lãng quên trong một xó xỉnh nào đó, hoặc tệ hơn là bị phá hủy và vứt vào thùng rác cũng không biết chừng..
Đó cũng là kết thúc cho video về tựa game “Don’t Toy With Me” lần này. Bạn cảm thấy tựa game này thế nào? Giữa Dahlia và Huxley thì bạn sẽ chọn yêu thương ai hơn? Hay bạn sẽ lựa chọn đứng về người chủ nhân? Hãy để lại bình luận bên dưới cho Mọt biết nhé. Cuối cùng, đừng quên like, đăng ký và nhấn vào nút chuông để không bỏ lỡ những video sắp tới của Mọt nhé. Xin chào và hẹn gặp lại anh em ở những video sau, bai~
Theo dõi để không bỏ lỡ những tin tức hay về game nhé~
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn