Phụ Lục
Thông thường, những tựa game lấy đề tài ký sinh trùng sẽ được gắn tag kinh dị, giật gân, khoa học viễn tưởng, nhưng sẽ thế nào nếu ta áp dụng đề tài bí ẩn về loài sinh vật đáng sợ này vào một tựa game hẹn hò với nhiều yếu tố đậm chất ngôn tình?
Nếu cảm thấy tò mò thì hôm nay, hãy cùng Mọt đến với Parasite in Love, một tựa game nói câu chuyện tình yêu của cô gái trẻ Marlowe tình cờ bị ký sinh trùng Naegleria fowleri, hay ta quen gọi là amip ăn não ký sinh. Hành trình của Marlowe bắt đầu khi cô dần nhận ra những triệu chứng bất thường của cơ thể cùng với sự hiện diện của một người đàn ông xa lạ tên Niall trong chính căn nhà của mình.
Niall tự nhận bản thân là con amip đang sống ký sinh trong não của Marlowe, đồng thời cũng là chồng tương lai của cô. Dõi theo hành trình của Marlowe, Parasite in Love đưa người chơi qua nhiều cung bậc cảm xúc trong thời lượng nửa tiếng ngắn ngủi. Từ ghê tởm, kinh sợ đến thấu hiểu, cảm thông và cuối cùng là cảm giác sai trái vì chính tư tưởng của chính mình.
Vậy, chuyện gì đã xảy ra với Marlowe và Niall trong hành trình tình yêu của họ mà lại khiến cho game thủ có nhiều cung bậc cảm xúc như vậy? Tiếp sau đây, anh em hãy cùng Mọt tìm hiểu nhé. Cảnh báo vì đây là video cốt truyện nên nội dung sẽ spoil toàn bộ cốt truyện của game, nếu bạn chưa trải nghiệm game có thể tạm dừng video và quay lại sau nhé. Còn bây giờ chúng ta bắt đầu thôi nào.
Trò chơi mở đầu với cảnh tivi đang đưa tin cảnh báo về sự xuất hiện một loài ký sinh trùng ăn não sống trong nước, gây ra những dấu hiệu như sốt, đau đầu, chóng mặt, nôn mửa và cuối cùng là tử vong. Bản tin kết thúc cũng là lúc Marlowe bắt đầu chuyến đi dã ngoại của mình.
Do quá mệt mỏi trong công việc nên Marlowe đã quyết định tự thưởng cho mình kỳ nghỉ kéo dài 2 tuần ở một khu rừng. Trên đường đến cabin mà mình thuê để lưu trú trong kỳ nghỉ, Marlowe bắt gặp một hồ nước trong vắt. Trong một phút yếu lòng trước khung cảnh xinh đẹp của thiên nhiên, cô đã đắm mình dưới làn nước mát, mà không hề biết rằng mình sẽ có một cuộc gặp gỡ định mệnh ở nơi này.
Một đứa bé nhảy ùm xuống nước phá hỏng giây phút thư giãn của Marlowe. Nhìn thấy đứa trẻ đến đây cùng gia đình, Marlowe chững lại trong giây lát, đột nhiên trong lòng cô nhen nhóm khao khát xây dựng một gia đình nhỏ của riêng mình, với một người đàn ông yêu cô và những đứa trẻ.
Sau khi cảm thấy đã ngâm mình đủ lâu dưới nước, Marlowe leo lên bờ và quay về cabin nhỏ mà cô đã thuê. Nó khá lớn cho một người, nhưng vừa đủ cho một gia đình nhỏ. Marlowe ngồi bên bếp lửa và tự tưởng tượng về gia đình của riêng mình, mà không mảy may biết rằng ngay giờ phút này, cũng có một chàng trai đang suy nghĩ giống cô.
Ngày hôm sau, Marlowe tiếp tục tận hưởng cuộc sống tự do một mình trong khu rừng yên tĩnh. Cô ra ngoài chụp ảnh và gửi chúng về cho gia đình, đó là một ngày tuyệt vời cho đến khi cô vào bếp. Trong lúc Marlowe đang chuẩn bị bữa ăn, cô thoáng thấy bàn tay một người đàn ông với nước da xanh xao từ đâu xuất hiện, kèm với đó là giọng nói thì thầm của anh ta vang lên ngay sát bên cô.
Nhưng khi Marlowe đặt dao xuống kiểm tra xung quanh, cô lại chẳng thấy ai cả. Vì không yên tâm nên Marlowe quyết định kiểm tra một vòng căn nhà, nhưng cũng không thấy gì. Cô tự trấn an rằng có lẽ mình đã nhìn lầm và quay về bếp tiếp tục chuẩn bị buổi tối ngon lành của mình.
Đến ngày tiếp theo, Marlowe tỉnh dậy với một cơn đau đầu, có lẽ do miếng thịt tái mà cô ăn tối qua. Vài giờ sau đó, Marlowe bắt đầu nôn mửa dữ dội, nghi mình bị ngộ độc nên cô đã thử kiểm tra thức ăn trong bếp nhưng mọi thứ đều bình thường. Cảm giác mệt mỏi khiến Marlowe quyết định gọi cho bác sĩ, nhưng tay cô lại đột nhiên bị chuột rút khiến điện thoại rơi xuống sàn.
Marlowe quyết định mặc kệ và dành một ngày để nghỉ ngơi với hy vọng ngày mai cơn đau sẽ thuyên giảm. Nhưng dù đã ngủ gần như cả ngày, Marlowe vẫn cảm thấy mệt mỏi không sao tả nổi. Các triệu chứng làm Marlowe đột nhiên thấy tủi thân và cô đơn vì chỉ có cô một mình, ngay lúc Marlowe sắp bật khóc, giọng một người đàn ông vang lên cạnh cô.
“Không sao đâu, có anh ở đây rồi.”
Marlowe giật mình nhìn xung quanh, cô có thể cảm thấy giọng nói đó rất gần nơi cô đang ngồi, nhưng lại không biết nó phát ra từ đâu. Trong cơn hoảng loạn, Marlowe cầm điện thoại định gọi cảnh sát, nhưng cơn đau đầu ập đến làm cô đánh rơi điện thoại, có vẻ như nó đang cố cản trở cô liên lạc với bên ngoài. Marlowe cắn răng, nén đau muốn ấn nút gọi, nhưng giọng nói kì lạ kia lại vang lên.
“Chẳng có tác dụng gì đâu.”
Cô sợ đến mức suýt ném điện thoại, nhưng ngoại trừ cơn đau ra Marlowe không cảm thấy gì nữa cả. Cô mệt mỏi lê người lên giường, cố gắng chìm vào giấc ngủ và thầm cầu nguyện bản thân sẽ thấy khá hơn vào ngày hôm sau. Khi Marlowe tỉnh dậy, cô nhận ra mình đã không thể nhìn mọi thứ một cách bình thường được nữa.
“Chào buổi sáng, người đẹp.”
Giọng người đàn ông xa lạ kia lại vang lên, anh ta đứng ở cuối giường, làn da màu xanh nhợt nhạt, mái tóc trắng với những đường gân kỳ quái trên cổ đang mỉm cười nhìn cô. Marlowe sợ hãi ném gối về phía kẻ đột nhập, nhưng chiếc gối đi xuyên qua anh ta, khung cảnh kỳ dị làm Marlowe đứng hình tại chỗ.
Người đàn ông đó nói anh ta đã gặp Marlowe ở hồ nước trong lúc đang tìm kiếm vật chủ, cô quá ấm áp, quá căng tràn sức sống, khiến anh ta không thể chối từ. Người đàn ông tiến lại gần Marlowe, anh ta giới thiệu mình chính là ký sinh trùng ăn não, hay con người thường gọi là Naegleria fowleri.
Thái độ của anh ta bắt đầu chuyển từ dịu dàng sang dữ tợn khi biết Marlowe có ý định tìm bác sĩ, và điều đó làm Marlowe đau đến không thở nổi. Chỉ đến khi cô hứa sẽ không làm vậy nữa, người đàn ông mới dần bình tĩnh lại. Marlowe yếu ớt hỏi tại sao lại là cô mà không phải ai khác thì nhận được câu trả lời rằng vì cô mong muốn có một gia đình, và anh ta cũng vậy, không phải điều đó quá tuyệt vời hay sao?
Nói rồi chàng trai tựa đầu lên bụng Marlowe, thì thầm bằng chất giọng dịu dàng rằng đây là nơi con người mang thai sinh mạng mới. Marlowe thì chỉ muốn đẩy anh ta ra ngay lập tức, nhưng cô quá yếu ớt để làm điều đó. Chàng trai bảo từ giờ Marlowe hãy gọi anh là Niall, tên crush thời đại học của Marlowe để cả hai thân thiết hơn.
“Sao em lại nhíu mày? Em không vui ư?”
Niall thì thầm bằng chất giọng dịu dàng và dù cảm thấy rất khó chịu, Marlowe vẫn phải giả vờ hùa theo những cảm xúc của Niall. Thật ra cô chỉ đang muốn tìm cách tống khứ thứ ký sinh này ra khỏi cơ thể của mình càng sớm càng tốt nhưng cô đang nằm ở thế yếu nên không muốn trêu chọc cái thứ kỳ lạ này.
Niall mỉm cười hài lòng trước thái độ ngoan ngoãn của Marlowe và đề nghị cả hai cùng nhau dùng bữa tối. Marlowe không còn cách nào khác ngoài miễn cưỡng đồng ý vì cô không muốn phải chịu đau thêm lần nào nữa. Đêm đó, Marlowe đã có một bữa ăn khá là lãng mạn với Niall, đó là nếu bỏ qua việc anh ta là một con ký sinh trùng đang ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự sống của cô.
Ngày hôm sau, Marlowe tỉnh dậy với cơn đau đầu và choáng váng nặng hơn cả những ngày trước. Niall xuất hiện trước mặt, mỉm cười hào hứng cho cô xem hình ảnh những đứa con của hai người đang sinh sôi trong cơ thể của Marlowe. Một đứa trong số đó còn giống cô như đúc, từ thời điểm này, dựa vào thái độ mà Marlowe đối xử với Niall, câu chuyện sẽ có tổng cộng 4 kết thúc khác nhau.
Dù ban đầu có chán ghét và ghê tởm Niall, nhưng những hành động ân cần, dịu dàng như một người chồng, người cha đích thực đã làm Marlowe rung động. Anh gọi cô là cục cưng, dỗ dành cô ăn thêm để lấy sức và cố không hút quá nhiều chất dinh để Marlowe có thể duy trì sự sống lâu hơn một chút.
Marlowe dần mở lòng trao tình yêu cho chàng ký sinh trùng dịu dàng, dù rằng thần chết đang đến gần với cô hơn từng ngày. Cả hai đã cùng nhau ngồi bếp lửa, an ủi nhau khi cơn đau ập đến, nhưng, cái chết sẽ không chờ đợi một ai.
Ngày cuối cùng, Marlowe tỉnh dậy với một cơ thể vô cùng yếu ớt, cô nhìn Niall lần cuối trước khi dần lịm đi vì cơn đau ngày một dữ dội. Niall mỉm cười ôm lấy cơ thể Marlowe, nói rằng cô thật giống một cô dâu với khăn voan trên đầu, anh ngâm nga khúc nhạc đám cưới trong lúc người yêu dần mất đi tri giác, thì thầm rằng anh sẽ luôn luôn ở bên cạnh cô, cho đến khi cái chết chia lìa cả hai.
Cái kết này sẽ xảy ra khi thái độ của Marlowe gay gắt với Niall từ đầu đến cuối. Cô từ chối tình cảm của anh ra mặt và phỉ báng thứ tình cảm ấy chẳng đáng một xu. Thậm chí cô còn chà đạp cả ước mơ có một gia đình hạnh phúc của Niall.
Ban đầu, Niall vẫn còn dịu dàng an ủi Marlowe và chăm sóc cô, thậm chí anh còn cố tình lờ đi việc cô đang chì chiết mình và thể hiện bản thân là một người chồng, một người cha cực kỳ tốt. Nhưng dần dà, chính sự thô lỗ của Marlowe đã buộc Niall không còn bình tĩnh được nữa.
Và khi tình yêu dần bị chối bỏ, nó sẽ bắt đầu chuyển hướng sang tiêu cực. Niall yêu Marlowe, nhưng đồng thời anh cũng hết hy vọng về việc cô sẽ dành một chút tình yêu dù là nhỏ nhoi cho anh. Cô thậm chí còn có ý định giết anh, chính điều đó đã làm Niall phẫn nộ. Nhưng, dù hận Marlowe là thế, nhưng Niall vẫn không thể nào xóa hình ảnh cô ra khỏi kí ức của mình.
Trong ngày hấp hối cuối cùng của Marlowe, Niall đã thổ lộ lòng mình, rằng thứ anh muốn chỉ là nụ cười của cô chứ không phải sự đau khổ và dằn vặt như thế này. Khi Marlowe trút hơi thở cuối cùng, Niall đã ôm chặt lấy cô và thì thầm rằng anh sẽ sớm đến bên cạnh bầu bạn cùng cô ở thế giới bên kia.
Hai nhóm kết thúc tiếp theo chỉ được mở khi Marlowe đối xử tốt với Niall nhưng thâm tâm cô không hề yêu quý anh mà chỉ muốn lừa gạt Niall rời khỏi cơ thể của cô. Còn Niall, anh ngây thơ tin rằng Marlowe thật sự yêu mình và suy nghĩ cho hạnh phúc của cả hai.
Khi tình cảm của hai người đã ở mức bền vững, Marlowe sẽ bắt đầu nói với Niall về việc một người cha nên làm, đó là phải biết hy sinh bản thân vì con. Marlowe tiếp tục nói nếu Niall và các con cứ ở trong cơ thể của cô, vậy thì sớm muộn gì anh và lũ trẻ cũng sẽ chết. Ban đầu, Niall cho rằng có thể chết cùng Marlowe là một loại hạnh phúc nhưng dần dà anh đã có suy nghĩ khác.
Thấy Niall có vẻ xuôi theo mình, Marlowe mới nói ra ý định thật sự mà mình đang ấp ủ. Cô đề nghị đưa Niall và các con quay về hồ nước lúc trước cô gặp anh, chờ đến khi khỏe lại cô hứa sẽ quay lại đón mấy cha con về với mình.
Niall ban đầu vẫn còn chần chừ, nhưng không phải vì lo Marlowe sẽ bỏ rơi mình, mà anh lo cô sẽ bị đuối nước trong lúc đưa anh và các con về lại cái hồ. Marlowe trấn an Niall rằng cô sẽ không sao thì anh mới ngập ngừng đồng ý, có thể thấy chính bản thân Niall cũng không muốn Marlowe phải chết vì mình.
Ngày hôm sau, Niall và Marlowe cùng nhau quay về hồ nước trong rừng. Để Niall có thể chui ra khỏi cơ thể cô hoàn toàn, Marlowe phải bơi ra giữa hồ để tai và mũi cô ngập trong nước. Nếu là lúc khỏe mạnh thì việc đó chẳng có gì khó với Marlowe, nhưng lúc này cô đã quá yếu vì bị Niall ký sinh lâu ngày.
Thấy Marlowe đã kiệt sức, Niall bảo cô hãy dừng ở đó, anh sẽ tự chui ra ngay. Khoảnh khắc Niall hoàn toàn rời khỏi cơ thể cô, Marlowe cảm thấy cả người vô cùng nhẹ nhàng khoan khái, kèm theo đó là niềm vui vì đã hoàn toàn thoát khỏi chàng ký sinh trùng.
Cô vui mừng trở lên bờ trong khi Niall yếu ớt cất tiếng gọi: “Làm ơn, nếu không phải vì anh, xin em hãy vì con chúng ta. Anh yêu em, Marlowe.” Nghe thấy người yêu trăn trối, Marlowe cũng mỉm cười với cái đốm màu xanh nhỏ nhỏ trong hồ nước và nói em cũng cũng yêu anh. Nhưng liệu đó là sự lừa dối hay tình cảm thật sự của cô?
Chúng ta không biết được vì ban đầu Marlowe vô cùng hạnh phúc khi tống khứ được Niall nhưng khi lên bờ rồi, cô lại bất chợt òa khóc như một đứa trẻ, nức nở gọi tên Niall. Anh đi rồi làm cơ thể cô thật nhẹ nhàng nhưng cũng thật trống rỗng. Marlowe không rõ hiện tại mình cảm thấy thế nào, cô chỉ biết bây giờ mình đã được tự do và tốt nhất nên trở về nhà càng sớm càng tốt.
Trong một diễn biến khác, khi Marlowe đã quá yếu và không thể chống chọi với sự mệt mỏi của cô thể, cô sẽ chìm dần do đuối nước. Không ai ở đó để cứu cô, bên tai Marlowe là tiếng hét tuyệt vọng của Niall.
Anh đưa tay đến muốn kéo cô lên, nhưng không thể, anh chỉ là một sinh vật đơn bào bé nhỏ, là hình ảnh ảo giác mà cô nhìn thấy chứ làm gì có hình thù thật sự. Niall tuyệt vọng nhìn cơ thể của Marlowe chìm dần xuống hồ, nhìn cô từ từ trút hơi thở cuối rồi rời xa anh. Trong tiếng khóc nức nở, Niall thì thào rằng anh yêu cô, mãi mãi luôn yêu cô.
Và đó là tất cả 4 kết thúc của Parasite in Love, tựa game nói về tình yêu cẩu huyết giữa con người và ký sinh trùng ăn não. Nói thật thì nếu Niall không phải ký sinh trùng ăn não, có lẽ chuyện tình của anh và Marlowe sẽ có một kết thúc khác. Bởi nếu chỉ xét về mặt tình cảm thì từng cử chỉ và hành động của Niall đều cho thấy anh ta là một người bạn trai hoàn hảo, một người chồng tốt. Ấy là chưa nói đến việc anh yêu Marlowe nhiều đến nhường nào.
Còn Marlowe, có lẽ ta sẽ thấy hành động bỏ rơi Nial của cô ấy hơi tàn nhẫn, nhưng nếu ngẫm kỹ lại thì nó khá là bình thường. Khi bạn đang bị một con ký sinh trùng đe dọa mạng sống thì ngọt ngào đến mấy cũng tan thành mây, đúng chứ? Giữ mạng kiểu gì chẳng quan trọng hơn. Có thể sự cực đoan của Marlowe trong bad ending đầu tiên hơi tàn nhẫn nhưng dẫu sao cô ta làm vậy để được sống tiếp mà thôi.
Còn bạn thì sao? Trong bốn cái kết ở trên, bạn cảm thấy thích cái kết nào nhất? Và nếu là bạn, bạn sẽ lựa chọn đi theo kết thúc nào? Liệu Niall có xứng đáng được hạnh phúc? Hãy để lại bình luận bên dưới cho Mọt tôi biết nhé, và nếu các bạn thích Mọt tôi làm nhiều về những tựa game dị dị thế này thì cũng đừng quên để lại bình luận bên dưới luôn nha, còn bây giờ xin chào và hẹn gặp lại các bạn ở những video sau, bái bai~
Theo dõi để không bỏ lỡ những bài viết hay về game nhé
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn