Himari Aitsuki, là một sinh viên đại học bình thường như bao người bạn cùng tuổi khác, cô sống một cuộc sống khá vô định, không biết mình muốn gì, và cũng không có ước mơ gì đặc biệt. Cuộc sống của Himari cứ thế trôi qua một cách tẻ nhạt, cho đến một ngày cô tìm được một kênh Youtube mang tên Nana Channel.
Nhìn thấy Nana và nhóm bạn của cô ấy được nhiều người ủng hộ, Himari bỗng dưng cũng có khao khát trở thành một người nổi tiếng. Vậy là cô tìm đến Aina Hiiragi, đàn em cùng trường thua cô một tuổi, và Miyabi Himemiya, bạn cùng lớp đại học để lôi kéo cả hai cùng thành lập một kênh youtube mang tên Hima channel.
Tuy nhiên, mọi thứ không giống như những gì Himari kỳ vọng. Dù đã lập kênh được một thời gian, nhưng lượt người đăng ký vẫn không có dấu hiệu tăng trưởng. Cả nhóm đã quyết định quay một video khám phá những địa điểm bị ma ám, và đó là lý do họ đặt chân đến Trung tâm mua sắm “Vùng đất vui vẻ Togaezuka”.
“Vùng đất vui vẻ Togaezuka” hay “Trung tâm mua sắm Togaezuka” đã bị bỏ hoang cách đây vài năm vì một lý do bí ẩn. Truyền thuyết nói rằng, nếu đặt chân đến đây, bạn sẽ bị kéo đến vùng đất linh hồn nằm ở thế giới bên kia và không thể quay trở lại. Nhưng điều đó không làm những thành viên của Hima channel chùn bước, ngược lại, trưởng nhóm Himari còn cảm thấy vô cùng hào hứng, vì chắc mẩm video hôm nay sẽ thành công rực rỡ.
Bên trong khu mua sắm bỏ hoang âm u như thế ma quỷ sẽ xuất hiện bất kỳ lúc nào, nhưng cả nhóm đã đi hết một vòng lại không quay được có hiện tượng tâm linh nào kỳ bí. Miyabi bắt đầu tỏ ra mất kiên nhẫn, đề nghị cả nhóm không nên phí thời gian tại đây, nhưng Himari lại phản đối vì không muốn ra về tay trắng, cô thậm chí còn đề nghị bạn mình đóng giả ma quỷ rồi về cắt ghép lại để câu view nhưng bị phản đối.
Trong lúc thảo luận, Aina đột nhiên có biểu hiện lạ và bắt đầu kêu rên một cách đau đớn không rõ nguyên do khiến Himari lẫn Miyabi đều vô cùng hoang mang. Nhận ra ánh mắt Aina đang nhìn về sau lưng mình, Himari vội quay lưng lại kiểm tra.
Lấp ló sau góc tường cách họ vài bước chân là một con thú bông hình khỉ to bằng người thật. Nó mặc áo sơ mi trắng, cà vạt xanh, nở nụ cười méo mó với hàm răng nham nhở và đôi mắt đỏ ngầu rực sáng trong đêm. Tay của nó dài đến tận mắt cá, dính đầy máu tanh tưởi và phần cổ đang nhỏ máu.
Himari tỉnh dậy trong tình trạng bị trói trên trần nhà, còn hai người bạn đi cùng đã biến mất không một dấu vết. Cô tự giải thoát cho bản thân, lấy điện thoại định liên lạc với Miyabi và Aina, nhưng lại không tìm thấy nó, có lẽ nó đã rơi ở đâu đó trong lúc cô bất tỉnh. Himari không còn cách nào khác ngoài đi xung quanh khu mua sắm để tìm bạn.
Lạ thay, mọi lối đi ở trung tâm Togaezuka khác hoàn toàn với những gì trong trí nhớ của Himari, cô không biết mình đang ở đâu và phải đi đường nào để ra ngoài. Himari sau đó may mắn tìm được điện thoại của mình trong lúc lang thang, nhưng vì không có tín hiệu nên cô chẳng thể gọi hay nhắn tin cho Miyabi và Aina.
Trong lúc Himari còn đang loay hoay với chiếc điện thoại thì tiếng bước chân từ từ vang lên sau lưng cô. Đó là gã mặc đồ khỉ! Nỗi sợ lan khắp cơ thể khiến Himari phải trốn vào một buồng vệ sinh. Chỉ sau đó vài phút, tiếng bước chân vang lên bên ngoài nhà vệ sinh, gã sát nhân đang tìm con mồi của gã. Himari che miệng, cố gắng để bản thân không phát ra tiếng động dù hai chân đã bủn rủn.
Cô nghe thấy tiếng gã khỉ mở từng cánh cửa để kiểm tra, từng giây từng phút trôi qua, tiếng thở của gã càng lúc càng gần nơi cô ẩn nấp, rồi cuối cùng, gã đứng trước cánh cửa của cô. Trái tim Himari thắt lại, cô sợ đến bủn rủn cả người, cố cầu nguyện gã sát nhân không mở cửa, cầu xin sự sống mong manh. Và có vẻ, Chúa đã nghe thấy điều đó.
Sau một lúc nghiền ngẫm cánh cửa, tên sát nhân đã bỏ đi trong sự sợ hãi của Himari. Sau khi xác định gã đã đi xa, cô ló đầu ra ngoài với đôi chân đã mềm nhũn, thầm thấy may mắn vì thoát khỏi lưỡi hái tử thần trong gang tấc.
Đúng lúc này, điện thoại của Himari bỗng đổ chuông, là Miyabi và Aina gọi đến. Cả hai nói rằng họ rất lo cho Himari và tiết lộ cả hai biết được tình trạng của cô thông qua màn hình livestream trên điện thoại. Vì một lý do nào đó, điện thoại của Himari đã phát trực tiếp trên youtube từ nãy đến giờ, nhưng họ lại không thể liên lạc với bên ngoài. Miyabi đề nghị cả ba nên mở livestream từ giờ để tiện theo dõi nhau và tìm cách rời khỏi nơi này trước khi bị tên sát nhân bắt được.
Dựa vào bảng thông báo, Himari biết mình đang ở tầng 1 của trung tâm mua sắm, Aina ở tầng hai, còn Miyabi thì ở tầng 3. Sau khi thử và thành công tải được bản đồ trung tâm mua sắm Togaezuka, cả ba người quyết định sẽ hỗ trợ nhau để tìm cách tập họp lại, ít nhất nó giúp ba cô gái đỡ sợ hơn là lang thang một mình ở nơi quái dị này.
Trong quá trình này, cả ba có nguy cơ chạm trán gã sát nhân mặc đồ khỉ. Mỗi lần bị gã bắt được, mức độ điên loạn của họ sẽ tăng lên, và đến khi mức độ điên loạn chạm đỉnh, trò chơi sẽ kết thúc. Bù lại, họ có thể sử dụng những loại cây màu xanh biển nằm rải rác trong trung tâm mua sắm để giảm căng thẳng. Nhưng vì chúng khá hiếm, nên ba cô gái phải cực kỳ cẩn thận nếu muốn sống sót rời khỏi nơi này.
Không chỉ thế, Miyabi còn chạm mặt hồn ma, hoặc thực thể bí ẩn ở khu nhà ăn tầng 3. Đó là một cô gái không rõ mặt, lảm nhảm những lời kỳ lạ với chất giọng từ tốn, rằng mình muốn một thứ gì đó, mẹ luôn làm mình đau đớn, và mình phải thay đổi mọi thứ nếu không muốn sự kiện đó xảy ra, rồi biến mất. Himari và Aina không hề nhìn thấy cô bé trên màn hình livestream, nên ngoài Miyabi ra, chẳng ai biết chuyện gì vừa xảy ra.
Về phần Himari, cô tìm thấy một bức tranh treo tường ghi lại cảnh linh vật khỉ giống gã sát nhân đang khoác vai ba cô gái bị che kín mặt, nhưng dựa vào trang phục, Himari nhận ra người trong tranh chính là cô, Miyabi và Aina.
Sau khi hai cô gái còn lại nhìn thấy bức ảnh trên sóng livestream của Himari, họ tỏ ra cực kỳ sợ hãi vì nghĩ rằng đây là một điềm báo chết chóc, nhưng nhanh chóng bình tĩnh và tự an ủi rằng mọi sẽ ổn, vì ít ra họ còn có nhau.
Còn Aina, cô bị một mái tóc dài màu vàng tấn công khi đến gần con hình nhân nữ, nhưng may mắn sống sót. Tuy nhiên, nó lại vô tình khơi màu cho trận cãi vã giữa ba cô gái. Aina, nói theo mặt đó là một cô gái mê công nghệ và sống nội tâm, cô gần như không thân với bất kỳ ai ngoài Miyabi và Himari, nên cực kỳ ỷ lại vào họ, cũng vì vậy mà Aina tỏ ra rất giận dữ khi cô gặp nguy hiểm nhưng hai người kia lại không giúp được gì cho mình.
Đương nhiên, cuộc cãi vã không kéo dài lâu, vì Himari đã đứng ra hòa giải, và việc thoát khỏi nơi này quan trọng hơn là đứng đây cãi vã nhiều. Trong lúc Aina còn đang nhẹ nhõm thì bóng ma một cô gái với gương mặt vặn vẹo bỗng xuất hiện, nói rằng hai người bạn sẽ phản bội cô rồi biến mất. Có vẻ khi những hồn ma đấy là ảo giác phản chiếu nội tâm đen tối của ba cô gái, và chúng đang cố phá hoại tâm trí của các cô gái.
Ban đầu, thứ đó chẳng hề có tác dụng, nhưng theo thời gian, cả ba đều bắt đầu nảy sinh sợ hãi, và đỉnh điểm là khi họ không mở được cánh cửa hành lang để hội họp với nhau. Miyabi lẫn Aina đều trở nên mất kiểm soát khi biết rằng mọi nỗ lực của họ từ nãy đến giờ là công cốc, đặc biệt là Miyabi.
Cô nàng là con gái út trong một gia đình giàu có và luôn được chiều chuộng từ nhỏ. Tuy nhiên, mẹ cô là một người phụ nữ thành đạt nên chẳng có mấy thời gian cho gia đình. Cô thường xuyên phải ở nhà một mình, luôn ao ước tình yêu và sự chú ý của mẹ, nhưng chỉ toàn nhận lại sự vô cảm của bà. Giờ đây, khi bị đẩy vào tuyệt vọng, cô vẫn gọi tên mẹ và khao khát bà có thể đến giải cứu cô dù chỉ một lần.
Himari đứng trước sự hoang mang của hai người bạn vẫn cố gắng lên tiếng an ủi, rằng họ chỉ cần tìm cách khác là được thôi. Có thể thấy, dù là người kéo hai cô bạn vào nơi nguy hiểm, nhưng Himari vẫn là một trưởng nhóm đáng tin cậy khi biết trấn an bạn bè trong những trường hợp thế này. Tuy nhiên, thứ cô nàng quan tâm thật ra là họ sẽ trở thành người nổi tiếng nếu thành công trốn thoát khỏi nơi này mà thôi.
Dù vậy, cô vẫn thành công giúp Himari và Miyabi ngừng hoảng sợ để tiếp tục cuộc hành trình. Miyabi sau đó sẽ suýt bị gã sát nhân tấn công khi trút giận lên bộ đồ khỉ trong một căn phòng nhỏ, nhưng may nhờ kịp kéo chiếc còi cầm tay mà mình tình cờ nhặt được nên cô đã an toàn.
Nàng tiểu thư sau đó nhặt được một mảnh giấy ghi chép do tên sát nhân để lại. Chữ viết rất nguệch ngoạch, nhưng nếu nhìn kĩ vẫn có thể thấy được nội dung bên trên.
“Tôi căm ghét tất cả những kẻ xem thường mình. Tại sao mấy người không phát hiện sự xuất chúng của tôi? Dù tôi có làm gì thì chẳng ai nhận ra sự tồn tại của tôi cả. Nhưng tôi không phải một kẻ tầm thường, tôi là một người đặc biệt.”. “Tôi đặc biệt, và tôi ghét… cực kỳ ghét con ả đó. Ả đàn bà ngu ngốc ích kỉ đã rời bỏ tôi. Nhưng không sao, vì giờ đây… Bọn chúng sẽ phải thay đổi suy nghĩ khi tôi hoàn thành kiệt tác để đời của mình. Chúng sẽ thấy, khi mọi thứ kết thúc, chúng sẽ cảm thấy hối hận. Nhưng tôi, sẽ không bao giờ tha thứ cho những kẻ đã xem thường mình.”
Tờ giấy chứa đầy những lời căm phẫn làm cả ba cô gái hơi e ngại, chủ nhân của mảnh giấy có vẽ là một họa sĩ có tâm lý bất thường, muốn được người khác công nhận, và có lẽ, ông ta chính là kẻ sát nhân đang đuổi theo họ? Dù nghi ngờ nhưng cả ba không có bất kì bằng chứng nào để chứng minh điều đó là đúng, nên họ chỉ đành tạm gác mọi chuyện sang một bên và tiếp tục tìm cách tập hợp với nhau.
Theo dõi Mọt Game để không bỏ lỡ những bài viết hay về game nhé~
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn