Phụ Lục
Chuyện ma nhiều người sợ nhưng càng sợ thì lại càng muốn nghe khiến tốc độ lan truyền cũng như độ hư cấu của câu chuyện ngày càng khó kiểm soát. Hôm nay, những kẻ sợ ma nhưng vẫn thích nghe kể chuyện rùng rợn sẽ theo chân cậu bé Dima đến căn chung cư với những hiện tượng tâm linh kỳ dị ở nước Nga trong September 7th. Sẵn tiện tôi cũng hầu chuyện các bạn một vài căn chung cư được đồn thổi là có ma ở Việt Nam luôn cho vui.
Nào hãy thắt dây an toàn và bắt đầu câu chuyện thôi.
Câu chuyện bắt đầu vào một buổi tối, tại căn hộ chung cư mà Dima và gia đình vừa chuyển đến. Cậu nhận được món quà giáng sinh sớm từ cô bạn gái Anya, đó là một con búp bê yêu tinh. Yêu tinh Giáng Sinh hay Christmas elf là những sinh vật thần thoại có vóc người nhỏ nhắn, đôi tai dài và gương mặt thân thiện. Chúng được cho là bạn của ông già Noel và có nhiệm vụ giúp chuẩn bị quà Giáng Sinh cho con nít khắp thế giới.
Theo lý thuyết thì đó phải là một sinh vật thân thiện và đáng yêu nhưng con búp bê Dima nhận được lại trông hơi quạo. Dù không thích nhưng đây là quà của nóc nhà tương lai tặng nên Dima chỉ đành nhét nó lại vào hộp và vứt vô xó nhà. Tuy vậy chỉ một lúc sau, Dima lại thấy con búp bê ngồi chễm chệ trên bàn. Và thế là kịch bản quen thuộc, những hiện tượng kỳ lạ xảy ra trong nhà và hành trình bị nhát ma của nhân vật chính bắt đầu.
Dima liên tục bị dọa bởi các hiện tượng siêu nhiên kiểu như nhà đột nhiên bị mất điện, một sinh vật lao ra từ trong bóng tối, bóng trắng bí ẩn xuất hiện ở giữa nhà. Bỏ búp bê thì có nguy cơ mất bồ nhưng giữ nó lại thì chắc chắn disconnect cho nên Dima quyết định sẽ mang con búp bê đi vứt cùng đống rác luôn cho tiện. Nhưng khổ cái là có bị ném vào thùng rác thì những chuyện kỳ lạ vẫn tiếp tục xảy ra.
Ví dụ như bắt gặp người phụ nữ di chuyển bằng tứ chi và căn phòng bị bỏ hoang ở tầng 1. Khi trải qua hết thảy những chuyện kỳ lạ và quay về nhà, Dima phát hiện con búp bê lại nằm chễm chệ trên bàn như chưa hề có cuộc chia ly. Lúc này chuông điện thoại reo vang, bên kia đầu dây là Anya bạn gái của Dima. Sau khi nghe về người phụ nữ ở tầng 1, cô nói bà ta đã qua đời vào cuối năm ngoái.
Bản thân cô chưa từng gửi con búp bê nào cho Dima cả. Giữa cuộc trò chuyện Anya đột nhiên hét lên như bị thứ gì tấn công và điện thoại bị ngắt ngay sau đó. Lúc này đèn trong nhà Dima cũng tắt ngúm, cánh cửa sau lưng cậu bị khóa bằng nhiều tấm ván gỗ, phía bên kia cánh cửa là con búp bê yêu tinh cả người đầy máu. Quá sợ hãi Dima vội vàng tìm cách thoát khỏi căn nhà.
Sau nhiều giờ vật lộn với những màn hù dọa thót tim của đám ma quỷ và con búp bê yêu tinh, Dima bừng tỉnh nhận ra vừa rồi chỉ là giấc mơ. Có vẻ như do cậu đã xem Youtube quá 180 phút trước khi đi ngủ nên mới mơ thấy cơn ác mộng đó. Cậu ngồi dậy muốn gọi cho cô bạn gái Anya để kể về giấc mơ vừa rồi, nhưng lại chẳng hề để ý thấy con búp bê yêu tinh Giáng sinh đang ngồi chễm chệ trên ghế đặt cạnh giường.
Và đó là những gì đã xảy ra trong game September 7th. Có thể thấy trò chơi được xây dựng theo hướng một câu chuyện kinh dị ngắn không có nhiều nội dung. Chủ yếu tổng hợp những nỗi sợ của con người nhằm mục đích hù dọa và mang lại trải nghiệm thót tim cho người chơi. Tiêu biểu trong số đó là nỗi sợ Giáng Sinh (Christougenniatikophobia), sợ những sinh vật huyền bí như yêu tinh, chú lùn và sợ những căn chung cư cũng như chuyện ma xung quanh nó.
Ban đầu, chúng ta đều nghĩ mọi chuyện kỳ lạ Dima trải qua đều bắt nguồn từ con búp bê. Ừ thì cũng đúng nhưng nếu ngẫm lại, mọi thứ quái dị chỉ thật sự xảy ra khi gia đình Dima chuyển đến căn chung cư mới. Nếu ta để ý kỹ thì trong trò chơi, ngoại trừ con búp bê Dima còn bị hù dọa bởi những hồn ma khác nhau xuất hiện ở nhiều nơi trong căn chung cư.
Có vẻ như ai đó hoặc thế lực nào đó đã cố tình đặt con búp bê trước nhà Dima nhưng không rõ với mục đích gì. Từ đầu đến cuối, con búp bê và những hồn ma chỉ có ý định hù dọa cho vui thay vì làm hại cậu. Do đám ma này đã cô đơn ở đây lâu quá nên thấy có người mới đến thì hăm hở làm quen nhưng dùng sai cách chăng? Cái này là nói giỡn nhưng rõ ràng chung cư ma ám không phải trường hợp cá biệt tại Nga mà còn xảy ra khắp nơi trên thế giới.
Nói đâu xa, Việt Nam thiếu gì mấy câu chuyện như vậy. Tiêu biểu nhất chắc là chuyện về hồn ma cô gái mặc sườn xám đỏ ở Thuận Kiều Plaza. Câu chuyện này bắt đầu từ một tin đồn nhà thiết kế người Trung Quốc mâu thuẫn với chủ đầu tư, nên lúc xây dựng đã lén chôn ba hũ cốt trinh nữ xuống những cây trụ chính trong tòa nhà để trấn yểm. Kể từ đó, tòa nhà Thuận Kiều trở thành nơi lui tới ưa thích của những vị khách có hộ khẩu ở cõi âm.
Một bà bán bánh mì trước tòa nhà Thuận Kiều từng thề thốt rằng, bà ta đã thấy một cô gái xinh đẹp mặc sườn xám đỏ đi đến trước tòa nhà vào tầm 6 giờ sáng. Sự việc này lặp lại liên tục trong nhiều ngày liền, nhưng nếu chỉ thế thì mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng sợ. Ấy là cho đến một ngày bà bán bánh mì phát hiện cô gái đó không có chân.
Không chỉ thế, nơi này từng xảy ra vụ án của một cặp đôi trẻ vào năm 2002. Chỉ vì sự hiểu lầm mà cặp đôi phải ra đi mãi mãi. Từ đó người ta vẫn đồn thi thoảng thấy cặp đôi ngày xưa đứng bên trạm xe bus hoặc lảng vảng gần thang máy, khi thì hù dọa kẻ nhìn thấy, lúc lại xin đi nhờ, cứ vất vưởng mãi chốn trần gian. Ngoài Thuận Kiều thì chung cư cũ 727 cũng là một trong những nơi nổi tiếng về tin đồn có “khách” trú ngụ.
Dù từng là biểu tượng xa hoa một thời của đất Sài Thành với 6 khu nhà trong quá khứ, nhưng đến hiện tại nơi này đã phải bị dỡ bỏ vì xuống cấp nghiêm trọng và những tin đồn đáng sợ xoay quanh nó. Trong đó, tin đồn mà được nghe nhiều nhất chắc chắn là chuyện chung cư 727 gặp vấn đề khi xây dựng đến tầng 13.
Khi thì máy móc hỏng, lúc thì công nhân có vấn đề, không sao khởi công tiếp được nữa. Mọi chuyện chỉ dần trở nên suôn sẻ khi một thầy trừ tà Trung Quốc đến lập đàn tế làm lễ. Vật dụng chuẩn bị cho buổi lễ cũng vô cùng đặc biệt là 4 cô gái trẻ còn trong trắng. Dù sau đó tầng 13 của chung cư 727 đã hoàn thiện và được đưa vào hoạt động, nhưng các câu chuyện kinh dị cũng bắt nguồn từ đó.
Có người kể rằng, họ từng nhìn thấy một binh đoàn người đã khuất diễu hành trên sân, thi thoảng lại thấy cặp đôi một người lính Pháp và một cô gái Việt. Có người thậm chí còn nói rằng họ bị các vị khách từ thế giới bên kia trêu ghẹo trong chính ngôi nhà của mình. Vì nhiều chuyện kì lạ cứ liên tiếp xảy ra như thế và chung cư 727 cũng ngày càng xuống cấp sau thời gian sử dụng nên mọi người lần lượt dọn khỏi nơi này.
Chung cư 727 vốn sở hữu bầu không khí ngột ngạt, lạnh lẽo, sau khi nhiều hộ dân dời đi thì càng thiếu dương khí. Sự u ám khiến tòa nhà ngày một trở nên quỷ dị dẫn đến việc những lời đồn thổi diễn ra với tần suất ngày một nhiều hơn. Cuối cùng khi tòa nhà đã quá cũ kỹ và có nguy cơ đổ sập bất cứ lúc nào, đơn vị quản lý quyết định phá dỡ để tránh gây nguy hiểm cho những công trình nhà ở xung quanh.
Đương nhiên, còn rất nhiều những câu chuyện ma khác xoay quanh những căn chung cư ngoài Thuận Kiều Plaza hay tòa nhà 727. Như một lẽ tất yếu, các khu nhà tập thể hay ký túc xá cũ kỹ cũng không tránh khỏi những tin đồn tương tự, có điều không nổi tiếng bằng hai cái tên kia mà thôi. Mà tiện thể đang kể chuyện ma rồi thì để tôi kể cho các bạn một câu chuyện có thật mà bản thân từng được trải nghiệm.
Câu chuyện này xảy ra khi tôi vào năm nhất đại học. Bạn biết đấy, sinh viên tỉnh như tôi thì làm gì có tiền để thuê ngoài nên lý tưởng nhất vẫn là đăng ký ở lại ký túc xá của trường. Với những bạn từng học ở khu vực Thủ Đức thì có lẽ sẽ biết ngay tôi đang nhắc đến khu ký túc xá nào. Phòng tôi ở là phòng 8 người với 4 giường đôi. Tuy phòng hơi cũ nhưng được cái rộng rãi thoáng mát, bọn tôi còn có ban công nhỏ để phơi quần áo.
Với hầu bao teo tóp khi mới chân ướt chân ráo lên thành phố thì tìm được một nơi như thế đối với đám sinh viên như bọn tôi đúng là trên cả tuyệt vời. Trong suốt học kỳ 1, cuộc sống sinh viên của bọn tôi trải qua khá là yên bình. Tuy đôi lúc cũng có xích mích với nhau nhưng nhìn chung bạn bè trong phòng vẫn khá là hòa thuận. Đến gần tết, đám bạn cùng phòng lũ lượt kéo về quê. Bởi vì bọn tôi mỗi đứa học một ngành khác nhau nên thời gian về cũng khác nhau.
Lúc đó là khoảng ngày 23 tết âm, phòng 8 thằng đực giờ chỉ còn tôi với 2 đứa là Nghĩa với Thông kẹt lại vì chương trình học, đám kia đã tranh thủ về quê từ sớm. Thằng Nghĩa thì bảo đêm đó nó làm thêm ca tối nên sẽ ngủ ở ngoài với bạn. Còn thằng Thông thì nói tối nay đi học nhóm dưới phòng tự học, chắc tới khuya mới lên, bảo tôi không cần khóa cửa.
Ngủ 1 mình có hơi rén nhưng dù gì cũng là đàn ông, chẳng lẽ lại sợ mấy thứ đó nên tôi quyết định sẽ đánh game thâu đêm cho đỡ sợ. Đêm đó đang đà thắng nên tôi chơi khá hăng, đánh tù tì mấy ván liền. Đang lúc combat tự nhiên tôi nghe có tiếng mở cửa, nghĩ chắc thằng Thông về nên tôi lên tiếng chào nó một cái rồi cũng chẳng quan tâm lắm tiếp tục chơi.
Thằng Thông về xong thì trèo tuột lên giường nó. Giường nó nằm bên cạnh giường tôi, nhưng nó ngủ ở tầng trên. Sau khi nó leo lên thì tôi nghe có tiếng kẽo kẹt rồi trùm mền lại, nghĩ chắc thằng bạn mệt quá nên cũng chẳng hỏi nhiều vẫn tiếp tục tập trung vào combat. Đến lúc tôi chơi hết trận thì cửa phòng có tiếng mở cửa. Khi đó tôi giật mình nghĩ ủa thằng Nghĩa bảo tối nay đâu có về nên ngẩng đầu nhìn thì thấy thằng Thông đang ôm laptop đứng lù lù bên ngoài.
Não tôi overload mất 3 giây, vội vàng nhìn lên giường của thằng Thông thì thấy chỗ đó trống không. Thằng Thông mới về… vậy người vừa nãy tôi chào là ai? Sống lưng tôi đột nhiên lạnh toát, thằng Thông thấy mặt tôi xanh lè thì chạy lại hỏi nhưng tôi đâu có dám nói. Lỡ đâu vị khách không mời kia còn quanh quẩn đâu đây thì tối nay chắc tôi phiêu diêu miền cực nhọc luôn.
Vậy nên tôi chỉ ậm ừ qua chuyện rồi kéo mền đi ngủ sớm cũng không quên dặn nó qua giường tôi mà ngủ chung, tối nay đừng có về giường. Thằng Thông thấy làm lạ nhưng trước thái độ tôi kiên quyết quá nên cũng đành ậm ừ. Tối đó hai thằng đực rựa chen chúc trên cái giường nhỏ xíu của ký túc xá, thằng bạn cứ lẩm bẩm thằng dở hơi. Cả đêm đó tôi mất ngủ, phải đến gần sáng mới chợp mắt được một lúc, nhưng dù mệt mỏi, tôi vẫn nghe tiếng cọt kẹt phát ra từ chiếc giường phía bên kia.
Đó thật sự là trải nghiệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời học sinh của tôi. Đương nhiên sau này tôi mới biết, không phải tự nhiên mà những khu nhà như chung cư, ký túc xá lại bị đồn là có nhiều khách và trở thành đề tài ăn tiền của những tựa game kinh dị. Giải thích đơn giản theo hướng tâm linh là vì những khu nhà đó có nhiều người thường xuyên ra vào. Dẫn đến việc vô tình mang theo những vị khách từ thập phương đến ở cùng.
Còn theo hướng khoa học, một phần những khu chung cư quá rộng lớn thường tạo cảm giác lạnh lẽo do hành lang kéo dài kết hợp với không gian hẹp. Từ đó kích thích nỗi sợ tiềm tàng những thứ bí ẩn của con người. Còn bạn thấy thế nào? Hay bạn có cách giải thích nào thú vị không? Bạn có lần nào chạm mặt những vị khách ở thế giới bên kia chưa? Hãy để lại bình luận cho Mọt tôi biết với nhé, còn bây giờ tôi là , xin chào và hẹn gặp lại các bạn trong những video sau.
Theo dõi để không bỏ lỡ những bài viết hay về game nhé~
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn