Câu chuyện bắt đầu với cảnh hai nữ sinh trung học đang đi về nhà. Vừa đi, họ vừa nói về sự kiện mất tích bí ẩn xảy ra trong thành phố dạo gần đây. Điển hình như việc một nữ giáo viên tên Yamaguchi đột nhiên biến mất và chỉ còn lại cánh tay đầy máu nằm trên bàn. Điểm chung của những sự kiện này là nạn nhân đều có một hình xăm răng chó trên cơ thể. Nhân vật chính đi lướt qua hai nữ sinh cũng tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của họ nhưng anh không để tâm vì cho rằng đó là những câu chuyện bịa đặt hoang đường.
Thế rồi ký ức của nhân vật chính mờ dần, đến khi tỉnh dậy, anh nhận ra mình đã đứng trước một ngôi biệt thự cổ kính. Một thế lực nào đó đã đưa anh đến nơi này - nhà của Saya Kujou, một chuyên gia trong việc trừ tà. Như một thói quen, nhân vật chính vội kiểm tra tư trang trên người, lạ thay, đồng hồ, ví tiền đều đã biến mất, và trên tay anh bỗng xuất hiện thêm một hình xăm răng chó kỳ lạ. Có vẻ, anh không còn cách nào khác ngoài đặt chân vào ngôi biệt thự trước mặt.
“Cốc cốc cốc”, nhân vật chính gõ cửa nhưng không ai trả lời, đèn trong một căn phòng ở lầu hai bỗng sáng lên và cánh cửa cũng được mở ra. Bên trong biệt thự, là một con búp bê với kích cỡ như người thật đang ngồi trên ghế sofa, trong lúc nhân vật chính còn đang tò mò thì bỗng, một âm thanh vang dội vọng lên, thúc giục anh bước chân vào căn phòng ở tầng trên của căn biệt thự.
Bên trong lại tối đen như mực, sàn nhà nhớp nháp, nhưng lại thơm một cách kỳ lạ, đó là hương thơm ngọt ngào của hoa quả đang độ xuân về, lẫn trong đó là mùi gỉ sắt gai mũi. Và khi ánh chớp lóe lên, hình ảnh một người phụ nữ hiện ra trước mắt anh ta. Cô ấy nằm trên sàn nhà đầy máu, áo sơ mi trắng mở toang và từ những đóa hoa cùng thứ quả chín mọng chen nhau mọc lên từ cơ thể cô, hệt như một tác phẩm nghệ thuật vặn vẹo, vừa tuyệt đẹp vừa kỳ dị.
Đèn trong phòng loé lên rồi bật sáng, nhưng khi căn phòng trở nên sáng sủa hơn, cô gái cũng biến mất, chỉ còn lại vệt máu loang lổ đọng trên sàn. Nhân vật chính hoảng hốt, anh chạy xuống nhà định gọi cảnh sát, nhưng anh phải nói gì bây giờ? Chẳng lẽ lại bảo “tôi tìm thấy một cô gái bị nở hoa trong bụng và giờ cô ta biến mất rồi” à?
Bỗng, con búp bê vốn đang ngồi yên trên sofa bắt đầu động đậy và tự giới thiệu tên mình là Mary. Nó bảo rằng cô gái mà nhân vật chính vừa thấy chính là thầy trừ tà nổi tiếng - Saya Kujou, chủ nhân của cô và tòa dinh thự này. Nhưng dù sở hữu khả năng ngoại cảm mạnh mẽ, Saya phải đón nhận cái chết thảm khốc vì không kịp thời hóa giải lời nguyền. Và oái oăm thay, dấu hiệu để nhận biết những người bị dính lời nguyền lại chính là hình xăm răng chó đang hiện diện trên tay nhân vật chính.
Từ bây giờ, ta sẽ tạm gọi nhân vật chính là Kazuo Yashiki vì anh không nhớ được tên thật của mình. Mary giải thích đó là một phần của lời nguyền, ký ức của nạn nhân sẽ từ từ trôi đi và họ sẽ phải đón nhận một cái chết thảm khốc khi toàn bộ ký ức biến mất hoàn toàn. Đồng thời, nó còn nói lời nguyền của Kazuo đang đến gần, anh sẽ mất mạng vào rạng sáng nay.
Hiển nhiên, Kazuo không muốn chết, nên anh đã nhờ Mary sau đỡ, tuy nhiên…
Đêm đó, biệt thự Kujou lại đón tiếp thêm hai vị khách là cô nữ sinh trung học Moe Watanabe và cậu bé Tsukasa. Cả hai đều sở hữu hình xăm, hay chính xác hơn là Death Mark, dấu ấn của tử vong, giống Kazuo. Hình xăm của Moe nằm ở đùi còn của Tsukasa thì trên tay trái. Họ nghi ngờ rằng dấu ấn chết chóc ấy có lẽ bắt nguồn từ lời nguyền về Hanahiko trong trường học.
Hanahiko, là hồn ma một cậu bé sống trong chiếc gương tại các trường tiểu học ở thành phố H. Chuyện kể rằng nếu nhìn chằm chằm tấm gương trong trường vào ban đêm, Hanahiko sẽ xuất hiện và hỏi “Tôi có đẹp không?”, nếu nói không thì sẽ an toàn, nhưng nếu câu trả lời là có, cậu ta sẽ nói tiếp “Vậy hãy đưa thứ màu đỏ đó cho tôi”, rồi biến mất.
Nghe không có gì đáng sợ nhỉ? Nhưng nếu người được Hanahiko hỏi là một người trưởng thành thì dù trả lời thế nào cũng không tránh khỏi cái chết. Máu của nạn nhân sẽ bị rút cạn và Hanahiko sẽ đặt một bông hồng được nhuộm máu nạn nhân nhuộm đỏ bên cạnh họ.
Moe là một người thích những chuyện tâm linh, cô nói dấu ấn này xuất hiện khi cô đến trường tiểu học H bỏ hoang để tìm hiểu về Hanahiko. Còn Tsukasa nói dấu ấn xuất hiện khi cậu soi gương trong nhà vệ sinh của trường tiểu học T. Cô búp bê Mary bảo cách duy nhất để xoá dấu ấn là tìm ra và tiêu diệt nguồn gốc của nó, vậy nên nếu muốn phá bỏ dấu ấn của Hanahiko thì phải tìm được cậu ta trước đã.
Moe và Tsukasa đều đề nghị đi cùng Kazuo để điều tra về Hanahiko, nhưng Mary khuyên họ chỉ được đi nhóm hai người để tránh bị Hanahiko phát hiện. Vậy nên, Kazuo đã quyết định dẫn Moe đi cùng mình đến trường tiểu học H. Trước khi đi, cô búp bê còn dặn họ nên cẩn thận vì kẻ gây ra lời nguyền sẽ không nương tay và đừng chõ mũi vào chuyện gì nếu không thật sự cần thiết.
Khi Moe và Kazuo đến trường tiểu học H, một viên cảnh sát tuần tra đã cản không cho họ vào vì anh ta không muốn gặp rắc rối nếu cả hai mất mạng trong trường. Vậy nên, cả hai buộc phải chờ đến khi viên cảnh sát đi khuất, mới lẻn được vào bên trong. Bỗng, một chú thỏ đen xuất hiện, dẫn họ đến chiếc gương trong trường rồi biến mất.
Tại đây, họ chạm mặt với Hanahiko, gương mặt cậu ta vặn vẹo không rõ diện mạo, và một bên đã bị lá cây và dây leo che khuất. Cậu ta nói mình muốn có một thứ “gì đó màu đỏ” và hỏi Kazuo có phải người lớn không. Hiển nhiên, anh ta phải nói dối vì an toàn tính mạng. Nhưng một tiếng hét bất ngờ vang lên, chiếc gương xuất hiện vết nứt và Hanahiko biến mất như chưa từng tồn tại. Moe nhận ra tiếng hét đó không phải của Hanahiko mà là của một người khác, nên hai người họ bắt đầu đi quanh trường để kiểm tra. Trong một thoáng, Kazuo nghe thấy tiếng ai đó thì thầm bên tai, bảo anh hãy dùng “màu đỏ để thanh lọc”.
Và rồi cả hai chạm mặt người cảnh sát, anh ta đang gào thét chạy trên hành lang, một nửa gương mặt của anh ta đang tan chảy và những đoá hoa đâm chồi từ đó, hệt như trường hợp của Saya Kujou. Và nếu đã từng đọc Hanahaki Otome hay “Cô gái nôn ra hoa” của Naoko Matsuda thì có thể bạn đã nhận ra lời nguyền này được lấy cảm hứng từ căn bệnh giả tưởng đó. Đây là một căn bệnh cực kỳ hiếm gặp và xảy ra khi ai đó ôm mối tình tương tư. Lúc này lồng ngực của người bệnh sẽ mọc ra những đóa hoa cản trở sự hô hấp. Người bệnh bị thiếu dưỡng khí, cứ liên tục ho ra những đóa hoa rồi tử vong.
Quay lại với câu chuyện, Kazuo và Moe không muốn nhúng tay vào chuyện của người khác nên sau khi viên cảnh sát lao ra khỏi phòng, cả hai đã đi đến phòng giáo viên để tìm thêm thông tin về Hanahiko. Họ thấy cột nhà trong căn phòng bị cháy đen, dường như nơi này từng xảy ra hoả hoạn, họ tìm thấy một lá bùa đã cũ và một căn hầm bí mật trong phòng lưu trữ. Khi cả hai còn chưa kịp suy nghĩ thêm điều gì thì tiếng sột soạt bỗng vang lên ở căn phòng bên cạnh và đèn pin bỗng vụt tắt. Kazuo cảm thấy dấu ấn trên tay anh đang nóng lên, trong cơn hoảng hốt, anh lập tức kéo Moe xuống căn hầm mà không kịp nghĩ xem liệu có nguy hiểm nào đang chờ họ ở dưới đó hay không.
Căn hầm chào đón cả hai bằng một cảnh tượng xinh đẹp nhuốm màu chết chóc. Trên sàn nhà chất đầy cơ thể của người lớn, những dây hoa hồng mọc lên từ đó. Chúng phát triển một cách tươi tốt và trở thành một khu vườn rực rỡ dưới tầng hầm.
Moe tinh mắt phát hiện một người đàn ông đang nấp dưới gầm giường. Anh ta giới thiệu mình là cựu thám tử Satoru Mashita, đang điều tra về những vụ mất tích bí ẩn liên quan đến trường tiểu học H và cũng dính dấu ấn tử thần như Kazuo và Moe. Sau khi cả ba rời khỏi trường và quay lại dinh thự của Saya, Mashita tiết lộ mình đã từng chạm mặt Hanahiko và thằng nhóc đấy có khả năng bắn gai hoa hồng mạnh đến mức cắm thủng vách tường bê tông, rồi đưa cho Kazuo quyển sổ da của hiệu trưởng trường H mà mình tìm.
Trong quyển sổ đó ghi lại chuyện xảy ra vào 5 năm trước, hiệu trưởng kể ông có một đứa con nuôi rất đẹp trai nhưng lại thích mặc váy. Không thể chấp nhận chuyện đó, ông ta quyết định sẽ uốn nắn lại tư tưởng của con bằng cách mở những lớp “phụ đạo” ngay tại căn hầm bí mật mà cả ba từng đặt chân đến.
Mang danh lớp học nhưng thực ra đó là nơi cậu bé bị hành hạ thể xác vì trót thích mặc đồ con gái. Kazuo nghi ngờ rằng cậu bé được đề cập trong quyển sổ này chính là Hanahiko khi còn sống và trường H là nơi mở đầu cho mọi chuyện. Nhưng đúng lúc mọi người đang bàn chuyện cùng quay lại trường H thì Moe đột nhiên biến mất.
Lo cô sẽ gặp nguy hiểm, Kazuo quyết định đi cùng một người nữa quay lại trường để giải cứu Moe. Trong lần quay lại này, họ sẽ tìm thấy một chiếc ô, một cây son và lọ nước muối, giọng nói kỳ lạ lại vang lên bên tai Kazuo, nhắc nhở anh rằng lọ nước muối đó có khả năng thanh tẩy linh hồn của Hanahiko. Cả hai sau đó đã tìm thấy Moe đang bị vây giữa những dây hoa hồng, cạnh người cảnh sát xấu số, nhưng may mắn thay cô vẫn chưa chết.
Sau khi được giải cứu, Kazou quyết định cùng Moe đi giải lời nguyền. Cả hai dùng chiếc ô để chặn những đòn tấn công của Hanahiko, dùng nước muối tạt vào người Hanahiko để thanh tẩy cậu. Cuối cùng anh tặng cậu cây son, cũng chính là thứ “màu đỏ” mà cậu luôn tìm kiếm. Trước khi được nhận nuôi, Hanahiko từng sống với mẹ mình. Khác với những định kiến khắc nghiệt về giới tính lúc bấy giờ, mẹ của Hanahiko lại thấu hiểu và yêu thương con trai mình. Bà chấp nhận việc cậu thích tô soni, mặc váy, thậm chí chính bà là người đã dạy cậu trang điểm và khen Hanahiko là đứa trẻ xinh đẹp nhất của mình.
Chính những ký ức ấy là thứ đẹp đẽ nhất trong suốt tuổi thơ bị bạo hành vì sở thích bị xem là khác người của Hanahiko. Sau khi giải thoát cho linh hồn cậu bé tội nghiệp, mọi người cùng quay về biệt thự Kujou. Dấu ấn của Moe, Tsukasa và Mashita đều biến mất nhưng của Kazuo thì không. Mary bảo có lẽ dấu ấn của Kazuo đặc biệt hơn nhưng đáng mừng là sau khi thanh tẩy Hanahiko thì dấu ấn đó cũng có sự thay đổi đáng kể, vậy nên Kazuo sẽ có thể sống thêm được vài ngày. Ngoài ra, Mary còn tiết lộ thêm, ngoài Hanahiko thì vẫn còn những linh hồn khác có khả năng hạ dấu ấn gieo rắt lời nguyền. Vậy nên để giải lời nguyền cho Kazuo, họ buộc phải thử tiếp xúc và thanh tẩy từng linh hồn một để tìm căn nguyên của lời nguyền.
Linh hồn tiếp theo mà Kazuo phải đối mặt tên Shimi-O, cư trú tại một khu rừng ở phía Tây thành phố. Kazuo biết được điều này thông qua Shou, một gã du côn cũng bị dính lời nguyền. Gã nói rằng mình đã đạp xe đi dạo quanh đó và vô tình vướng phải lời nguyền. Theo lời Shou, khu rừng đó giống như một bãi rác của thành phố và bình thường không có ai bén mảng đến đấy. Những thứ được vứt ở khu rừng đó không chỉ có đồ vật mà còn có cơ thể người, chẳng hạn người ta tìm thấy một cô gái đã dừng thở trong chiếc xe bị bỏ tại đó, hoặc một người mẹ vứt bỏ con mình vì không có khả năng nuôi dưỡng đứa trẻ.
Hằng năm, nơi đây ghi nhận hơn 50 vụ tự tìm đến cái chết. Chưa dừng lại ở đây, truyền thuyết kể rằng trong khu rừng có một người đàn ông to lớn, cả người đầy lỗ hệt như tổ ong tên là Shimi-O. Nếu gặp Shimi-O trong rừng, ông ta sẽ hỏi “Bạn có thích ong không?”, và dù câu trả lời là gì thì Shimi-O cũng sẽ dùng mũi khoan xuyên thật nhiều lỗ trên người bạn và dùng nó để nuôi lũ ong của ông ta. Sau khi nghe xong câu chuyện, Kazuo quyết định đến khu rừng đó với Shou để tìm cách hoá giải lời nguyền. Đương nhiên, lần này vẫn có sự góp mặt của Mashita vì anh ta cũng đang điều tra vụ án về một gia đình tên là Ong Mật có liên quan đến khu rừng đó.
Trên đường đi, họ chạm mặt một người đàn ông tên Masao Kimura vừa thoát khỏi sự truy đuổi của Shimi-O. Sau khi trò chuyện một lúc, Masao bỏ đi, và nhóm của Kazuo lại tiếp tục cuộc hành trình. Họ đến được một căn nhà gỗ bên trong khu rừng, tìm thấy một lá bùa và một người phụ nữ. Cô ta bị nhét trong bao tải, toàn thân chi chít những cái lỗ lớn nhỏ, và dòng mật ong thơm ngọt đang chảy ra từ những cái lỗ ấy. Cảnh tượng này làm cả nhóm cực kỳ buồn nôn, nhưng cố nhịn vì biết còn chuyện quan trọng hơn phải làm. Họ chia ra tìm xung quanh căn nhà, phát hiện một bình xịt côn trùng và quyển sổ ghi chép về “Honey Bee Family”.
Trong quá trình điều tra, Kazuo và Shou sẽ phải chạm trán với những oan hồn giận dữ nhưng may mắn sống sót. Cả hai sau đó nhìn thấy con thỏ đen, được nó dẫn đến một ngôi đền Thần đạo bỏ hoang trong rừng và chạm trán đám ong giữ cửa của Shimi-O. Buộc họ phải chạy đến một cabin bỏ hoang và gặp được một người phụ nữ tên Christie cũng đang trốn bên trong.
Christie nói tên đầy đủ của cô là Christie Arimura, một MC tự do và ban đầu cô đến để tự kết thúc cuộc đời. Tuy nhiên sau khi chạm mặt với Shimi-O, Christie đã thay đổi suy nghĩ và chạy vào cabin này để lẩn trốn ông ta. Nghe đến đây, Kazuo bỗng có dự cảm không lành. Sau khi biết Christie cũng có dấu ấn tử thần trên người, anh chắc chắn rằng, những vụ án trong khu này đa phần đều do Shimi-O và dấu ấn gây ra.
Lúc này, Shimi-O cũng bắt đầu truy đuổi họ. Cả ba sợ hãi bỏ trốn và gặp lại Mashita ở lối vào khu rừng. Thế nhưng khi họ nghĩ mình đã thoát thì một cảnh tượng kinh dị lại diễn ra, bên trong khu rừng, dưới ánh trăng lờ mờ, họ nhìn thấy bóng một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế gỗ.
Gã to, cao và dị dạng, gương mặt gã phủ đầy ong với cái miệng nhếch lên như đang cười. Người đàn ông đó chính là Shimi-O, và bên cạnh gã là Masao Kimura, người mà cả nhóm đã gặp trước khi lên núi, đã ngừng thở.
Nhóm bốn người nhìn thấy cảnh tượng kì dị ấy thì không dám thở mạnh, chỉ có thể lén lút leo lên xe bỏ trốn, thế nhưng khi họ chỉ vừa quay mặt đi thì Shimi-O đã biến mất. Tiếng máy khoan vang lên và những bụi cây bắt đầu kêu sột soạt chứng tỏ có thứ gì đó đang lao đến. Mashita nổ súng cảnh cáo, cả nhóm nhanh chóng leo lên xe, rồ ga bỏ trốn ngay khi Shimi-O sắp tóm được họ trong gang tấc.
Sau khi cả nhóm an toàn trở về biệt thự Kujou, họ bắt đầu bàn bạc cách đối phó Shimi-O. Khi nghe Kazuo đề cập đến một giáo phái bí ẩn mang tên Honey Bee Family. Christie nói rằng những người thuộc giáo phái ấy đã cùng kéo nhau sang thế giới bên kia tại khu rừng đó vào 5 năm trước, Shimi-O trông rất giống gã thủ lĩnh của giáo phái đó.
Cả nhóm quyết định sẽ quay lại khu rừng để điều tra, lúc này Christie sẽ đi theo Kazuo vì cô là người biết rõ về giáo phái Honey Bee Family nhất. Cả hai lạc bước vào một trang trại nuôi ong trong rừng và nhìn thấy trên cây treo đầy cơ thể người, trông như cái tổ ong khổng lồ.
Từ những cơ thể đó chảy ra một thứ chất lỏng đặc sệt với một mùi hương khó mà diễn tả, nhưng lũ ong lại thích chúng. Thấy vậy, Kazuo đã dùng một cái chai rỗng để đựng thứ chất lỏng đó, biết đâu có lúc dùng đến. Trong các ghi chép của Honey Bee Family đặt rải rác trong khu rừng cũng có đề cập đến việc trộn mật ong với một thứ thuốc độc nên Kazuo đã làm theo. Sau đó, cả hai lại tìm thấy cơ thể Masao Kimura hệt như tổ ong trong một căn nhà khác. Christie lúc này đã vô cùng sợ hãi và muốn rút lui, vậy nên cả hai quyết định quay về.
Sau khi quay lại biệt thự Kujou, Kazuo cần chọn một người bạn đồng hành mới thay cho Christie bởi tiếp tục mang Christie theo thì cô ta sẽ bỏ người chơi lại khi Shimi-O xuất hiện. Mang Shou theo thì gã sẽ dùng gậy bóng chày tấn công Shimi-O nhưng chỉ có thế là không đủ để đánh bại ông ta, vậy nên lựa chọn hợp lý nhất là mang theo Mashita. Trong trận chiến với Shimi-O, Kazuo phun thuốc xịt côn trùng đuổi đàn ong đi và Mashita dùng súng làm hắn ta bị thương. Shimi-O gào lên đau đớn và tỏ ra suy yếu, hắn nói rằng mình không phải là kẻ phản bội. Khi Kazuo đưa lọ mật ong tẩm thuốc độc, hắn ta sẽ ăn nó một cách ngon lành và cuối cùng gục xuống với câu nói “Cuối cùng tôi cũng được đoàn tụ với gia đình”.
Cuối cùng câu chuyện về Honey Bee Family đã sáng tỏ. Đây là tổ chức phi lợi nhuận được lập ra 8 năm trước nhằm mục đích bảo vệ đàn ong mật và môi trường sống của chúng. Người đứng đầu tổ chức là Shinzou Maruo, cũng chính là Shimi-O sau này. Tổ chức này tôn thờ tự nhiên và thần linh một cách thái quá nên họ cho rằng những người tự kết liễu mạng sống gần đây chính là sự trừng phạt của thần linh ở ngôi đền H đối với con người, nên quyết định cùng sang thế giới bên kia. Tuy nhiên, sau vụ việc đó Shinzou Maruo lại không chết mà biến thành quái vật Shimi-O. Còn lý do tại sao anh ta lại trở thành Shimi-O thì đó vẫn là một bí ẩn chưa có lời giải đáp.
Theo dõi Mọt Game để không bỏ lỡ những bài viết hay về game nhé~
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn