Phụ Lục
Xin chào mọi người, cảm ơn vì đã xem video, tôi là đây. Không biết ở đây có ai là tín đồ trung thành của các thể loại lẩu không nhỉ? Nói đến lẩu thì ta sẽ có lẩu cù lao, lẩu mắm, lẩu gà lá é, lẩu thái, lẩu xí quách bla bla bla… Nhưng có bạn nào đã từng nghe qua lẩu uyên ương chưa?
Lẩu uyên ương là một món ăn đặc biệt của người Hoa với nồi lẩu được thiết kế có vách ngăn đặc biệt ở giữa. Một nồi lẩu uyên ương chính tông sẽ gồm hai vị nước lẩu, một bên cay nồng còn một bên thanh ngọt. Sự phối hợp này cho phép người ăn có thể thưởng thức đồng thời cả hai vị nước lẩu cùng một lúc. Bởi vì cấu trúc của nồi lẩu giống với hình thái cực nên nó còn được gọi với một cái tên khác là lẩu âm dương, những điều này bạn hẳn đã biết rồi nhỉ?
Nhưng liệu bạn có biết về một truyền thuyết bí ẩn xoay quanh món lẩu này chưa…? Nếu câu trả lời là chưa thì ngay bây giờ hãy để Mọt kể cho bạn nghe truyền thuyết đó thông qua một tựa game kinh dị giải đố đến từ nước bạn mang tên Lẩu Âm Dương nhé. Không chần chừ nữa, chúng ta… bắt đầu thôi nào.
Khu vực Trùng Khánh của Trung Quốc từng lưu truyền một câu chuyện thế này: Người dân vào thời chiến phải sống dưới những hầm trú ẩn để tránh sự truy bắt của kẻ địch. Nơi này nằm dưới mặt đất nên vừa nóng vừa ẩm. Mấy chục con người chen chúc trong không gian tù bí chật hẹp dẫn đến việc nhiều người sức yếu vì không chịu nổi điều kiện khắc nghiệt đã qua đời. Trong số người trú ẩn dưới hầm ngày đó, có một đôi nam nữ yêu nhau thắm thiết.
Chàng trai vì khỏe mạnh nên đã gắng gượng vượt qua những ngày khổ sở đó còn cô gái thì không. Dù rất đau buồn nhưng trong hoàn cảnh chiến tranh ác liệt, đến cả tính mạng cũng còn khó giữ nên chàng trai buộc lòng phải vùi tạm cô ở trong hầm rồi dứt áo ra đi. Về sau chiến tranh kết thúc, chàng trai đã quay lại căn hầm trú ẩn ngày đó nấu một nồi lẩu uyên ương. Khi lẩu sôi anh trầm ngâm ngồi đối diện vách tường của căn hầm và ăn lẩu một mình nhằm tưởng nhớ người yêu thương nay đã khuất.
Vì sao chàng trai lại làm vậy? Ấy là vì theo câu truyền thuyết ngày xưa của những người cao tuổi ở Trùng Khánh, lẩu uyên ương còn có một cái tên khác là lẩu âm dương, hàm ý một nửa nồi lẩu là của người sống ăn, nửa còn lại là phần dành cho người đã khuất. Đến nay, người dân tại một số địa phương ở Trùng Khánh vẫn cho rằng nếu vừa ăn lẩu uyên ương vừa tưởng niệm người thân đã khuất thì họ sẽ quay về cùng ăn lẩu với bạn.
Những người thích lẩu uyên ương nhưng không ăn được cay thường vớt riêng phần nước ngọt thanh một bên để ăn. Những người lớn tuổi thì xem đây lại là chuyện cấm kỵ vì giống như chỉ ăn phần của người cõi âm. Đương nhiên khi khoa học phát triển, giới trẻ chẳng còn mấy ai tin vào những truyền thuyết này. Ngoài ra không phải nước dùng nào đổ vào nồi chia ngăn cũng gọi là lẩu uyên ương nên ngày càng ít người tin vào truyền thuyết lẩu âm dương, Quách Hạo Phi cũng là một trong số đó.
Quách Hạo Phi lúc trước từng theo học tại một trường đại học ở Trùng Khánh, vì không phải dân bản địa nên anh không thể ưa nổi món lẩu cay xè mà cư dân nơi này luôn vỗ tay khen ngợi. Lúc trước đi ăn lẩu với cô bạn gái người Trùng Khánh, cả hai thường gọi lẩu uyên ương để Quách Hạo Phi ăn bên phần nước ngọt. Quách Hạo Phi sau khi ra trường không lâu thì chia tay với bạn gái rồi chuyển đến nơi khác, chả hiểu kiểu gì giờ đây anh lại quay về Trùng Khánh công tác.
Hôm nay sau khi tan làm thì trời đã khuya, hàng quán đều đã đóng cửa, Quách Hạo Phi ôm cái bụng đói meo tình cờ lại quay về quán lẩu cũ mà mình và bạn gái từng ăn năm xưa. Bà chủ quán thấy khách đến thì niềm nở đón tiếp, nói rằng hôm nay là tết trung nguyên nên quán lẩu mới mở cửa đến khuya. Bà thấy Hạo Phi giật mình thì cười bảo chỉ đùa thôi, quán vốn mở xuyên đêm, nhưng hôm nay là ngày âm khí nặng nên Hạo Phi phải làm lễ trừ tà thì mới được vào trong.
Sau khi Hạo Phi dâng hoa và rượu cúng thần theo hướng dẫn, bà ta nói rằng có việc phải ra ngoài nên bảo anh cứ tự nhiên chọn bàn trống mà ngồi, có gì thì gọi chồng bà ta ở trong bếp rồi đi mất. Dù đã là nửa đêm nhưng quán lẩu vẫn chật kín khách ăn uống, Hạo Phi đi tìm bàn trống bất ngờ gặp lại cô bạn gái cũ Hoắc Giai Dĩnh cũng đang ngồi ăn lẩu. Giai Dĩnh niềm nở mời Hạo Phi ngồi xuống ăn cùng mình, vừa hay cô đã gọi sẵn một phần lẩu uyên ương.
Tuy là người yêu cũ lâu ngày gặp lại những cả hai vẫn trò chuyện tương đối vui vẻ, có điều Giai Dĩnh hôm nay trông không còn hoạt bát như xưa. Hạo Phi thấy cô đang ăn phần lẩu không cay thì ngạc nhiên bảo lúc trước cô đâu có như vậy. Giai Dĩnh lấp lửng bảo rằng ai rồi cũng sẽ khác làm Hạo Phi thấy là lạ nên cũng ăn thử, nhưng thật kỳ quái khi đồ ăn của phần lẩu đó vừa nhạt nhẽo vừa lạnh tanh như thể đã dọn ra mấy giờ rồi. Tóm lại là không có mùi vị gì cả.
Hạo Phi thấy làm lạ nhưng cũng ậm ừ không hỏi, phần lẩu còn lại quá cay nên dù không thích anh vẫn phải chuyển sang ăn cùng với bạn gái cũ. Hai người ăn được một lúc thì Giai Dĩnh bảo phải vào nhà vệ sinh có việc. Hạo Phi chờ mãi không thấy cô trở ra liền hỏi ông chủ có thấy người con gái vừa rồi ở đâu không, thì được báo là trong phòng vệ sinh chẳng có ai cả. Dù chả hiểu ra làm sao nhưng Hạo Phi chỉ nghĩ đơn giản là Giai Dĩnh có việc bận phải đi trước nên ậm ừ thanh toán rồi ra về.
Miệng thì cứng cỏi nhưng cơ thể lại rất thành thật, đi được nửa đường Hạo Phi nhớ lại sắc mặt trắng bệch của bạn gái cũ thì lo lắng nên quyết định tạt vào một tiệm tạp hóa gần đó mượn điện thoại gọi cho gia đình Giai Dĩnh để hỏi thăm tình hình. Người bắt máy là mẹ của cô gái, bà nghe Hạo Phi nhắc đến con thì khóc bảo Giai Dĩnh đã qua đời cách đây 3 tháng. Hạo Phi nghe đến đây thì ngỡ ngàng, sau đó lập tức chạy đến nhà của Giai Dĩnh để hỏi cho ra nhẽ.
Theo lời mẹ cô gái thì nửa năm trước Giai Dĩnh biết mình bị ung thư hạch bạch huyết, vì không muốn Hạo Phi lo lắng nên cô đã tìm cách chia tay anh rồi qua đời vào 3 tháng trước. Có lẽ vì biết bạn trai cũ quay trở lại Trùng Khánh làm việc nên Giai Dĩnh mới hiện hồn về trò chuyện với Hạo Phi. Sau cuộc trò chuyện mẹ của cô gái xấu số trao cho Hạo Phi con gấu bông kỷ vật của Giai Dĩnh rồi ngỏ ý mời anh ngủ lại đêm nay vì trời cũng đã khuya lắm rồi.
Hạo Phi ngả người lên giường định chợp mắt sau sự kiện kì lạ vừa rồi thì bất chợt nhìn thấy hồn ma Giai Dĩnh trong hình dáng ác quỷ lướt qua trước mặt anh, dọa Hạo Phi sợ hãi chạy ra ngoài. Anh may mắn chạy vào được nhà của một đạo sĩ gần đó, đạo sĩ thấy Hạo Phi hoảng sợ nên đề nghị bói cho cậu một quẻ để xem tình hình. Đạo sĩ thấy kết quả quẻ bói là đại hung lại nghe Hạo Phi đã từng ăn lẩu uyên ương ngăn nước ngọt thì nói anh đã trúng lời nguyền của lẩu âm dương, sẽ bị ma quỷ bắt hồn mang đi.
Hạo Phi tỏ ra không tin vì cho rằng Giai Dĩnh không đời nào làm hại mình. Thấy thân chủ cứng đầu gã đạo sĩ chỉ bảo nếu Hạo Phi muốn giải nguyền thì nên đến tiệm lẩu đã ăn hỏi thăm, để càng lâu anh sẽ càng khó sống. Hạo Phi dù không tin nhưng vì an toàn tính mạng nên vẫn quyết định thử một phen. Khi đi ngang căn nhà của bạn gái cũ, Hạo Phi nhìn thấy hồn ma của cô đứng trước cửa. Cô xin lỗi vì sự việc đã xảy ra và bày tỏ mình không cố ý làm vậy.
Hạo Phi nghe vậy thì cảm thấy Giai Dĩnh hẳn có nỗi khổ riêng nên ngỏ ý muốn giúp nhưng lại bị cô từ chối rồi biến mất. Anh thấy vậy thì chẳng còn cách nào khác ngoài đến quán lẩu hỏi thăm tình hình. Hạo Phi vừa gặp đã trách chủ quán lẩu không nhắc anh chuyện lẩu âm dương, hại anh ăn nhầm nước lẩu. Chủ quán lẩu cũng ngạc nhiên bảo những người đến đây ăn lẩu đêm tết trung nguyên ai cũng biết chuyện này.
Họ gọi món lẩu đó là vì muốn gặp lại người thân đã khuất, ông thấy Hạo Phi ăn lẩu âm dương thoải mái nên cứ ngỡ anh cũng giống những người khác nên không nhắc nhở gì nhiều. Theo lời chủ quán thì công thức nấu lẩu âm dương là do một bà đồng sống ở ngôi nhà bên kia sông truyền lại cho ông, nếu Hạo Phi muốn biết cách giải lời nguyền lẩu âm dương chỉ có thể đến đó tìm bà ta. Hạo Phi nghe vậy thì hậm hực bỏ đi.
Anh ngồi cáp treo qua căn nhà lớn bên kia sông tìm bà đồng theo lời chủ quán, nhưng tiếc thay bà đồng có việc đã đi từ trước, trong nhà chỉ còn mỗi cháu bà ta là thần nữ. Thần nữ sau khi nghe Hạo Phi kể rõ sự tình thì nhờ anh đi tìm quyển sách hướng dẫn giải nguyền mang đến cho cô ta. Đọc xong cô ta bảo muốn giải nguyền thì Hạo Phi phải tìm ba loại nguyên liệu đặc biệt là lông sẻ đen, da rắn ô sao và sừng tê giác kèm một nồi lẩu siêu cay.
Do đã lỡ ăn lẩu của người cõi âm nên muốn hóa giải thì anh phải ăn một nồi lẩu siêu cay thuộc phần dương khí dành riêng cho người sống. Hạo Phi tìm thấy đủ ba thứ kể trên theo hướng dẫn của thần nữ lập tức mang về tiệm lẩu để tiến hành nghi thức. Anh nói ông chủ chuẩn bị cho mình một nồi lẩu bát quái siêu cay có 9 ngăn. Đặt 3 thứ nguyên liệu tìm được ở ba vị trí thích hợp rồi bắt đầu ăn lấy ăn để.
Hạo Phi vốn không thích và cũng không thể ăn cay nhưng vì phá giải lời nguyền vẫn phải cắn răng húp lẩu, nhưng lúc anh vừa đặt bát xuống thì nồi lẩu thuần cay lại trở thành nồi lẩu uyên ương. Hạo Phi thấy không ổn lập tức gọi ông chủ đến muốn chất vấn nhưng thứ cuối cùng anh nghe được chỉ có giọng cười sằng sặc kèm câu nói thành công rồi của chủ quán.
Không biết đã trôi qua bao lâu, người thanh niên tỉnh lại trong một căn nhà hoang u ám. Khung cảnh bên ngoài căn nhà cực kỳ cũ kỹ, Hạo Phi tìm thấy cô nàng thần nữ bị thu nhỏ và nhốt bên trong một chiếc hộp đặt trên giường tân hôn. Thần nữ sau khi được Hạo Phi giải cứu và kể lại mọi việc thì nói người mà anh gặp ở nhà bà đồng là một kẻ khác mượn xác của cô để lừa anh.
Thần nữ nói rằng bát nước lẩu vừa rồi Hạo Phi ăn đã tống linh hồn của anh ra ngoài. Có lẽ bây giờ cơ thể anh đã bị một linh hồn khác chiếm giữ rồi. Thần nữ nói nơi này là khung cảnh trong ký ức của vợ chồng chủ quán. Hóa ra lúc trước họ từng được bà đồng xem quẻ phán sẽ không thể sống thêm bao lâu nữa. Chẳng ngờ hai đứa gian ác lại làm ra chuyện lừa người đoạt xác để giữ mạng như thế này.
Thần nữ và Hạo Phi khi tìm cách ra khỏi đó thì biết trước đây hai vợ chồng chủ quán từng có một cô con gái nhưng bất hạnh qua đời khi còn quá nhỏ. Bà vợ lẽ ra cũng đã chết vì bệnh tim nhưng vì một lý do thần kì nào đó nên đã sống lại. Mất một lúc thì hai người cũng thành công quay về với thân xác cũ nhưng sự đe dọa từ vợ chồng lão chủ quán thì vẫn còn đó. Thế là họ đi tìm bà đồng để nhờ giúp đỡ.
Khi gặp thì bà đồng nói rằng chủ quán lẩu vốn có họ hàng với bà ta, không ngờ ông ta lén học cách nấu lẩu âm dương rồi tự mở tiệm lẩu kinh doanh dịp tết trung nguyên. Lại còn học cả tà thuật cải tử hoàn sinh để vợ ông ta vốn phải chết lại có thể sống thêm được 20 năm. Bà biết hai kẻ đó sống không được bao lâu nên cũng chẳng quan tâm lắm nhưng giờ nhớ lại thì hình như hai kẻ đó có tìm người đoạt xác. Vốn dĩ nạn nhân là Hạo Phi và Giai Dĩnh, chả hiểu kiểu gì mà thần nữ lại dính chấu.
Khi được Hạo Phi giải thích là Giai Dĩnh đã mất trước đó 3 tháng vì bệnh tật thì bà tỏ ra thương tiếc và nói cách thật sự để giải lời nguyền lẩu âm dương là phải tìm được 5 viên đá ngũ hành. Hạo Phi và thần nữ cùng nhau đi tìm thì chạm mặt linh hồn hai vợ chồng chủ quán đang tìm cách gây rối cản trở Hạo Phi giải lời nguyền. Bà đồng nói cơ thể sống của chúng đã chết nên đang cố tìm cách đoạt xác của hai người vì thế hãy cẩn thận.
Hạo Phi lúc này cũng gặp lại hồn ma của Giai Dĩnh được cô giải thích rõ ràng mọi việc. Hóa ra vợ chồng lão chủ quán muốn mượn hồn Giai Dĩnh để dụ Hạo Phi mắc kẹt với lời nguyền lẩu âm dương. Ban đầu cô vốn không đồng ý nhưng vì hai kẻ đó đem tính mạng của mẹ cô ra uy hiếp nên Giai Dĩnh chỉ đành xuôi theo bọn chúng. Giai Dĩnh vốn định đi theo Hạo Phi về để cảnh báo anh nhưng lại bị hai kẻ đó hạ chú nên mới tấn công Hạo Phi.
Thần nữ đột nhiên xuất hiện ngay lúc đôi uyên ương còn đang tâm tình và nhắc nhở Hạo Phi hãy nhanh chóng hoàn thành nghi lễ giải lời nguyền trước khi quá muộn. Nhờ có sự giúp đỡ của thần nữ nên lời nguyền lẩu âm dương đã được hóa giải, nhưng linh hồn Giai Dĩnh cũng đến lúc phải đi đầu thai, nếu còn ở lại cô sẽ không thể chuyển kiếp. Hạo Phi thấy vậy vội xin thần nữ cứu Giai Dĩnh sống lại, nhưng vì cô ấy chết do dương thọ đã tận nên không ai có thể can thiệp vào luân hồi.
Hạo Phi và Giai Dĩnh nắm tay nhau nói lời từ biệt cuối cùng, anh hứa sau khi Giai Dĩnh đầu thai sẽ tìm lại cô để nối lại tình xưa. Thần nữ đứng bên cạnh nóng hết cả ruột nên bắt đầu gắt lên bảo nếu Hạo Phi yêu Giai Dĩnh thì nên thả tay ra để cô sớm ngày được đầu thai. Lúc này thanh niên mới chịu buông bỏ và linh hồn Giai Dĩnh dần tan biến vào hư không. Hy vọng họ sẽ sớm ngày được đoàn tụ bên nhau.
Đó cũng là lúc trò chơi kết thúc, có thể nói tuy được lấy cảm hứng khá nhiều từ chuyện kinh dị Lẩu Uyên Ương khá nổi tiếng một thời nhưng nội dung của cái game này lại bị cải biên khá nhiều. Tuy cách dẫn chuyện và các tình tiết vẫn còn hơi chắp vá qua loa nhưng ít ra cái kết cũng được xem là có hậu so với bản gốc. Mọi người thấy thế nào về video lần này, nếu ok thì đừng quên để lại bình luận bên dưới cho Mọt cùng biết nhé!
À mà sau này đi ăn lẩu vào những ngày âm khí nặng thì các bạn nhớ phải cẩn thận nhé, biết đâu người đang ngồi ăn lẩu cùng bạn… không có chân thì sao? Tạm biệt.
Theo dõi để không bỏ lỡ những bài viết hay về game nhé.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn