Tác phẩm: Bạn Chanh (绊橙)

Tác giả: Giá Oản Chúc (这碗Chén cháo này)

Chuyển ngữ: ~M~

Thể loại: Hiện đại, nam biến thái x nữ làm gái, ngược khúc đầu, sủng ngọt khúc sau, HE.

Tình trạng: Đã hoàn thành

Số chương : 92 chương

Nguồn: Tấn Giang

Link đọc

..Văn án

Hứa Huệ Chanh yêu một người đàn ông. Hoặc, không thể gọi là “một người”. Bởi vì cô yêu, chỉ là một nhân cách khác mà bản thể đã phân liệt ra mà thôi. .

..

Giải thích tên truyện:

_ Chanh (hoặc Tranh) [橙] : Tên của nữ chính.

_ Bạn [绊]: có nghĩa là “trượt chân, lỡ lầm”.

..Đôi lời:

Truyện này nữ chính là gái bán hoa, nam chính cũng không sạch sẽ, tử tế gì cho cam. Bạn muốn tìm truyện nam nữ chính ‘sạch’, hoàn hảo không tì vết thì xin lỗi là bạn đã lộn tiệm rồi =___= *Vẫy khăn*

_________________________________________________________________________________

Warning: BÁO ĐỘNG ĐỎ

Nam biến thái x nữ làm gái.

Cái này là hàng real nha bà con, chứ không phải trưng cho có.

Trước khi yêu nhau, nam chính từng nhiều lần có hành vi rất bạo lực và ngang tàng với nữ chính như cá cược siết cổ nữ chính với bạn bè, vứt nữ chính xuống hồ bơi dù chị không biết bơi, dúi thuốc lá lên đầu chị, nhấn đầu chị dô nước,… Rất nhiều lần chơi đùa với sinh mạng nữ chính.

Hi vọng mọi người chuẩn bị tâm lý trước khi vào cuộc.

Nữ chính Hứa Huệ Chanh là một cô bé nông thôn, gia đình nghèo lại gặp hai con, tiền ăn còn không đủ huống chi cho đi học, mẹ già lại bệnh, sau khi học xong cấp 2 Huệ Chanh nghỉ học quyết tâm lên thành phố tìm việc làm.

Cũng từ đó, cô không thể gặp lại gia đình mình lần nữa.

16 tuổi bị bán cho người ta làm vợ, chồng là một người thiểu năng, em chồng là một tên điên ác độc, cha mẹ chồng vì cô không sinh được cô nên đối xử chẳng khác gì heo chó.

Một cô gái 16 tuổi, sao có thể kiên trì tồn tại trên thế giới này nữa?

Chỉ là cô không chết được, không phải không dám mà là không ai cho cô chết, cả sinh mạng của mình cũng không thể quyết định.

Sau tai nạn, Chu gia ba người chết hết, chỉ còn lại em chồng Chu Cát Vũ, người đã bán Huệ Chanh vào hội sở làm gái bán hoa.

Bốn năm sống vật vờ như hồn ma, cũng may cô không biết cách trang điểm nên gương mặt xinh đẹp bị che lắp đi, cũng may cô không có thân hình quyến rũ nên cũng không được yêu thích, bán thân bốn năm thật ra cũng không nhiều khách như người khác tưởng.

Thứ duy nhất khiến cô kiên trì sống tiếp chỉ vì muốn một ngày nào đó có thể gặp lại người thân, chỉ vì muốn tích đức để có thể lên thiên đàng, .

Tuy sống trong một môi trường phức tạp như thế, trong tâm hồn hiền lành, trong trắng của Huệ Chanh vẫn không mất đi.

Nam chính Chung Định là một phá gia chi tử, con nhà giàu từ trong trứng, nổi danh là người dám chơi, cái mạng mình anh cũng dám chơi, nhưng thật sự không muốn mạng người khác, lúc nào cũng dừng chân trước vạch.

14 tuổi lần đầu làm tình với cô giáo, sau đó thì buông thả bản thân, ngày đêm trăng hoa. Mình luôn tự hỏi, một người như thế mà truyện lại để thể loại sủng sao? Rốt cuộc thì tẩy trắng như thế nào giờ?

Mới đầu đọc, mình thật sự ghét tên này, bệnh hoạn, máu lạnh, bạo lực lại bất cần.

READ  Quán quân Olympia Đặng Lê Nguyên Vũ: "Năm sau, em sẽ sang Úc học ngành AI"

Rồi sau này chợt nhận ra, có quả ắt có nhân, nguyên nhân do đâu khiến một công tử con nhà giàu có, từ khi sinh ra đã sống trong nhung gấm lại không màng tới sinh mệnh và miệng đời để lao vào những cuộc chơi vô độ?

Chung gia với mình, có lẽ là thứ không đáng nhắc tới, từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài, chẳng khác nào cái hội sở mà Bạn Chanh đi làm, thối nát, hoang đường.

Nói thật mình không muốn nói nhiều về Chung gia, bởi vì những con người đó có lối tư duy rất lạ đời, mình không biết ngoài đời thật có những con người như thế không, nhưng nói thật là giàu mà như thế thì mình khinh vô cùng.

Nếu nói Kiều Diên được yêu thương, cưng như trứng trong gia đình còn Chung Định thì ngược lại, thì cũng không hẳn.

Sự ra đi của Kiều Diên đã chứng tỏ rằng, những ‘yêu thương’ của nhà họ Chung không bình thường, không kham nổi.

Cho nên sự thờ ơ, khinh khi của họ đối với Chung Định thật ra lại là cái may mắn, nếu không sao chúng ta lại có một Chung Định bất cần, buông thả, không màng miệng đời. Nếu thế thì ai cứu vớt cuộc đời Hứa Huệ Chanh đây?

Bước ngoặc đến từ chương 22 (note lại để mai mốt có hứng sẽ đọc lại), trong một lần đánh cược, Chung Định bắt Bé Chanh đi tới một thành phố khác, hai người gặp tai nạn khi đi xe cáp treo, từ đó mở ra một trang mới cho cuộc đời của cả hai.

Tất nhiên là sẽ không yêu ngay, vẫn còn một số sự kiện nho nhỏ sau đó, nhưng thật ra khi hai người thoát được khỏi hang núi, mình đã nghĩ tới dự cảm truyền thuyết có thật =)))

Ở trong hang động đó, Chung Định đã phát hiện ra một đóa hoa sơn trà ngốc nghếch, khờ khạo lại chân thành cỡ nào, một cô gái với quá khứ đau thương, cay đắng, luôn phải sống luồng cúi dưới đồng tiền, bị bắt ép trải qua một cuộc đời sương gió, vốn là một cô bé hồn nhiên, trong sáng, hiện tại lại bị vùi dập nơi đáy xã hội như thế.

Hứa Huệ Chanh cũng tìm được cho mình một Chung Định có máu có thịt, một Chung Định ngoài vẻ máu lạnh, độc ác bình thường vẫn có một nơi mềm mại trong lòng, cho dù bình thường anh khinh bỉ cô nhưng tới phút nguy cấp vẫn cứu cô một mạng, tự anh có thể sống xót tốt nơi này nhưng vẫn muốn gánh theo gánh nặng là cô.

Cho nên quá khứ có bao nhiêu đau xót, Hứa Huệ Chanh cũng sẵn lòng tha thứ, chỉ cần đối xử tốt với cô, cô sẽ không nhớ chuyện cũ. Mình thích nhất là đức tính này của Bé Chanh, nhưng cũng xót nhất, thường mình không thích thuộc tính Bạch Liên Hoa đâu cơ mà tác giả viết rất hợp lý, đọc thấy rất tự nhiên.

May mắn là Chung Định từ đó về sau vẫn luôn yêu thương, chiều chuộng cô, không phải lời ngon tiếng ngọt, ong bướm vui đùa, chỉ cần hành động săn sóc, luôn đứng về phía Huệ Chanh và chấp nhận quá khứ của cô là đủ.

Theo mình thấy, đây là motip bình mới rượu cũ thôi, cô nàng lọ lem và chàng công tử con nhà giàu, nhưng cái lạ là ở chỗ hoàn cảnh của hai nhân vật đặc biệt.

Nhân vật phụ mình thích đầu tiên là Thẩm Thung Nhạn, chị này độc lạ khiến mình phát cuồng, chị kiểu cũng hơi tưng tửng, nhưng làm người không tệ, lời nói ra là chọc vào chỗ đau của người ta. Ăn miếng trả miếng, dám hận sẽ hận cả đời

READ  Free Fire Hack APK Download Auto Headshot, Aimbot, FF Flying Hack App

Chu Cát Vũ là một tên điên, nhưng là một tên điên vì yêu. Một tên điên thật sự, bất chấp mọi thứ vì chữ ‘yêu’ của bản thân. Gã ta là ngọn nguồn mọi sự bất hạnh của Bé Chanh. Nếu như có thể trọng sinh, hy vọng Chu Cát Vũ có thể đưa ra quyết định sáng suốt hơn cho cả cuộc đời khác của gã và Bé Chanh.

Trọn đời của Chu Cát Vũ, cũng chưa hề nói với người con gái khiến gã vừa gặp đã yêu biết tâm sự của mình.

Một nhân vật bé nhỏ nhưng không kém phần quan trọng là ông chồng thiểu năng Chu Thường Văn của Bé Chanh. Anh này cũng kiểu yêu thương vợ á, nhưng mà vì trí tuệ không cho phép nên anh không bảo vệ được Bé Chanh, cuối cùng chết trong biển lửa.

Phần chỉnh sửa của tác giả mình thấy có chỗ hay hơn và có chỗ không bằng với phần trước đó. Chỗ hay hơn là giải quyết một số vấn đề có vẻ hợp lý hơn phần trước chỉnh sửa, phần không bằng là đoạn lên mặt với người Chung gia, phần sau bị cắt mất, hơi uổng.

Cơ mà mình thích cách giải quyết vấn đề của Chung Địch vl, nhắm là làm, đã làm là nhanh gọn lẹ, dùng cách thức nhanh chóng và hiệu quả nhất để làm. Chứ không có cái kiểu lằng nhằng, tốn thời gian, lý do lý trấu các kiểu.

Bắt nạt vợ tao, dùng dao vẽ 9981 nét trên người mày, bắt cóc vợ tao dùng súng bắn mày thành cái sàn, anh đã không thích đánh đấm tay chân, nên tụi mày vẫn còn được sống, một khi anh mày đã động tay động chân thì tụi bây chỉ còn chờ chầu Diêm Vương.

Đối với anh không phải là thay đổi, tẩy trắng không phải là anh lấy lại lương thiện, chỉ là đơn giản là yêu người gái ấy thôi. Chứ đối với người khác, anh vẫn là thằng khốn thôi à. Tẩy kiểu này sạch nhưng vẫn trắng, trắng dưới con mắt Hứa Huệ Chanh.

Túm lại là một bộ truyện khá đáng đọc, tác giả viết rất lâu rồi, hình như 2013 2014 rồi ấy, nên mình nghĩ tác phẩm sau này sẽ cứng hơn rất là nhiều, truyện của Cháo mình xem sơ thấy nhân vật chính rất độc và lạ, sau bộ này mình sẽ tìm đọc thêm tác phẩm của Cháo. À truyện không có xôi thịt gì nhiều đâu mọi người, có mùi thịt thoang thoảng thôi chứ còn chưa thấy được hình dạng nữa là =)))

Dưới đây là một số câu yêu thích của mình, có lẽ sẽ có spoil, mọi người không thích có thể bỏ qua nha.

.

Cô chẳng còn biết tại sao mà cái mạng rẻ mạt này vẫn còn sống được cho đến bây giờ.

Đúng rồi.

Cô muốn tích đức, cô muốn lên thiên đường…

.

“Bà dám lục soát người cô ta, tôi dám lột sạch bà.”

.

“Đi qua Âm và Dương, hạnh phúc mãi chung đường…”

.

“Cái đó… Chung tiên sinh, anh có thể… gầm nhẹ một tiếng không?”

“Gầm em gái nhà cô.”

.

, “Cô gái mà tao phải trèo lên trèo xuống trên không vạn trượng là người mày có thể động tay hả?

.

Hắn dường như đã coi cô như một gánh nặng, một gánh nặng mà hắn tình nguyện gánh vác.

.

“Tình Địch tiểu thư, tôi còn có một buổi diễn xuất phải qua gấp. Chúng ta ngày sau tái chiến, ngày sau tái chiến.”

.

“Em đã từng yêu chưa?”

“Hả? Chưa…chưa từng.”

“Thế à. Tôi cũng chưa.”

READ 

“Thật trùng hợp.”

“Ừm, thật trùng hợp. Nếu không, hai chúng ta thử xem?”

.

“Em… rất bẩn.”

“Thật sự rất bẩn.”

“Chỗ nào dơ? Tôi rửa cho em.”

.

Ánh sáng chói lọi ở thế giới xa lạ ấy, bao bọc lấy cô hoàn toàn. Sự rực rỡ cô chưa từng có được, nở rộ trong vòm ngực của hắn.

.

“Ôi! Kiếp trước ngoái đầu nhìn lại 500 lần mới đổi được kiếp này một lần gặp thoáng qua. Cô và tôi có thể trở thành tình địch, cũng coi như là duyên phận đã tu được từ kiếp trước.”

“Trăng không thấy, hoa cũng tàn.” Cô nàng lại lấy phiến quạt che đi mặt mình, “A! Cái từ “hoa nhường nguyệt thẹn” này thật sự chính là sáng tạo ra vì tôi đó nha.”

.

Bảo bối mà hắn muốn nâng niu, đã từng bị vỡ nát tan tành. Sau đó, cô đã một mình gom nhặt những mảnh vỡ đó lại, từng mảnh từng mảnh ghép lại với nhau, xuất hiện trước mặt hắn với dáng vẻ nơm nớp lo sợ.

.

Phân liệt hay không phân liệt thì có làm sao. Trong những năm tháng tối tăm không ánh mặt trời trước kia, có ai có thể đối xử với cô như Chung Định thế này đâu.

.

“Còn có chuyện gì quan trọng hơn bồi đắp tình cảnh với vợ chưa cưới của anh chứ?”

Chung Định chẳng thèm quay đầu lại, “Tôi bận ở bên bạn gái.”

.

“Vị kia nhà tao sợ người lạ.”

.

“Tiểu Sơn Trà, em có sẽ mãi luôn bên tôi không?”

“Em sẽ.”

.

“Nghe rõ cho tao, đừng có tùy tiện chơi một nhỏ nào đó rồi nói là bạn gái tao.” Chung Định cười đến lạnh lẽo, “Hay là mê đắm bạn gái của tao quá mức, hoang tưởng thành khùng rồi hả?”

.

“Người nhớ được cơ thể của em, chỉ có tôi. Còn người tôi nhớ, cũng chỉ có mỗi em.”

“Chúng ta chính là lần đầu tiên của nhau.”

“Tiểu Sơn Trà, chỉ cần sau này em đối xử với tôi tốt như hiện giờ, thì tôi sẽ nâng em như nâng trứng. Những thứ khác, đều không quan trọng.”

“Hãy ở bên cạnh tôi. Nhé?”

.

“Chung Định đã nói, nếu như Sơn Trà có chuyện gì bất trắc, nó sẽ tắm máu Phượng gia.”

.

“Thái Mỹ (Đẹp quá) … tiểu thư.”

“Hóa ra Tình Địch tiểu thư vẫn còn nhớ tôi. Thế nhưng…” Thẩm Thung Nhạn mím môi, nụ cười như hoa, “Bây giờ tôi không phải là Thái Mỹ.”

Hứa Huệ Chanh ngẩn người.

Thẩm Thung Nhạn hấp háy mắt, hạ thấp âm lượng, sửa lại, “Xin hãy gọi tôi là Chính Nghĩa tiểu hiệp nữ.”

Bà nội Thẩm này thế mà không có truyện riêng của bả chứ?!!! CON NGƯỜI THÚ DZI CỠ NÀY MÀ!!!!

.

“Tiểu Sơn Trà, anh hứa với em, không rời không bỏ.”

.

Ở bên ngoài, hắn lạnh lùng thờ ơ, sau đó mang tất cả những ấm áp đều cho Hứa Huệ Chanh hết thảy.

Hắn không rời, cô không bỏ.

.

Thiêm Tài, giới thiệu cho mày một tiểu mỹ nhân.” Hắn nhấn mạnh điểm quan trọng, “Vị nhà tao, y chang mày luôn.”

.

“Thân hình cái vị của mày hơi bị tròn.”

“Người tao nuôi, tao thích.”

.

Mà giờ đây, hắn cam nguyện vì cô mà đạp bằng mọi chông gai chướng ngại.

.

“Giàu nghèo chung bước, sống chết có nhau.”

“… Nếu như bội thề, nhất định sẽ dùng cái chết tạ tội.”

.

___ Đi qua Âm và Dương, hạnh phúc mãi chung đường…

.

“Em muốn đi ngủ.”

“Tiểu Sơn Trà.” Giọng hắn trầm khan, “Em ngủ của em, anh đến chơi trò cường đạo chiếm đoạt gái nhà lành.”

.

“Chung tiên sinh, đừng sợ. Em xuống đó sẽ đợi anh, em nhất định sẽ đợi anh.”

“Được, hứa rồi nhé.”

.